Cô Độc 4

Tác giả: Nguyên Hữu

CÔ ĐỘC 4

Mộng buồn sáng tỉnh u mê
Đi tìm phú quý dại tê thị thành
Bỏ quê, xa cửa cầu danh
Văn chương thi phú đâu dành mà chen
Buôn hàng bán quán chê khen
Vợ con ngúng ngẩy tèn ten lìa đời
Vội chôn thiên hạ chê cười
Anh em xóm láng nhiều người dửng dưng
Bỏ quê ngăn cản đã từng
Bãi tha ma khóc tưng bừng rế kia
Cô hồn một lũ phân chia
Tranh cơm cướp áo hương kia lạnh tàn
Buồn rầu bỏ chỗ lang thang
Bờ sông, ngõ vắng gió – trăng lạnh lùng
Khổ đau giông gió trùng trùng
Xé lòng một lũ ré cùng gào kêu
Đi đâu vai trĩu miệng chều
Bỗng mưa, chợt nắng hồn siêu phách đà
Mắc nợ tội bỏ cửa nhà
Cơm thèm đói khát hồn à lầm than
Tranh nhau miếng rác lậy van
Đâu còn mơ phút tiêu-đàn-phú-thi
Lập lòe ngọn lửa biết đi
Giật mình tỉnh mộng oan bi váng hồn…

26/01/2014
Nguyên Hữu
Chưa phân loại
Uncategorized