Tác giả: Tâm Như
Có duyên nên gặp người ta
Khi duyên đến chỗ thật thà đón tay
Lỡ duyên người nhé đừng cay
Hẹn duyên hạnh ngộ cùng say kiếp kề
Một duyên vạn kiếp đam mê
Giờ duyên gõ cửa đi về đón trăng
Lần duyên ta đến cung hằng
Sau duyên đứng khóc hỏi rằng tại ai?
Muốn duyên nào phải mốt mai
Gặp duyên đâu phải một hai câu từ
Phải duyên người đổ tương tư
Chờ duyên người khổ, đau nhừ thâu đêm
Trăm duyên dẫu cách xa thêm
Năm duyên đến muộn nên phiền chút thôi
(Có khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm)
Khi duyên đến chỗ thật thà đón tay
Lỡ duyên người nhé đừng cay
Hẹn duyên hạnh ngộ cùng say kiếp kề
Một duyên vạn kiếp đam mê
Giờ duyên gõ cửa đi về đón trăng
Lần duyên ta đến cung hằng
Sau duyên đứng khóc hỏi rằng tại ai?
Muốn duyên nào phải mốt mai
Gặp duyên đâu phải một hai câu từ
Phải duyên người đổ tương tư
Chờ duyên người khổ, đau nhừ thâu đêm
Trăm duyên dẫu cách xa thêm
Năm duyên đến muộn nên phiền chút thôi
(Có khi lỡ hẹn một giờ
Lần sau muốn gặp phải chờ trăm năm)