Cảm Buồn

Tác giả: Phuongvu

Lúc mê lẫn bố nhìn con khác lạ
hỏi vu vơ, anh đến chơi à !
con rơm rớm ,tự mình an ủi
vì con buồn... nên bố chẳng nhận ra !

CẢM NGHĨ

Ba giường bệnh không có ai nằm cả ,
mình cha tôi ngồi nhẩm tính ngày, đêm
hơi thở mỏng đứt ra từng quãng !
tôi lặng người... chẳng dám nghĩ thêm !

Phuongvu_210
Chưa phân loại
Uncategorized