Tác giả: Nghi_luc
Ca Trực Đêm
Khi mọi người chìm sâu trong giấc ngủ
Tôi bước vào nhiệm vụ người gác đêm
Từng bước nhỏ rất khẻ và rất êm
E thức giấc, họ lại rên đau nhứt
Cái công việc mà mọi người than cực
Tôi si mê háo hức rất nhiệt tâm
Và hầu như rất lặng lẽ âm thầm
Bầu nhiệt huyết trong tôi không ngừng chảy
Và những đêm nghe tiếng bệnh nhân ngáy
Nhịp đều hoà, tôi tự thấy vui vui
Còn những đêm họ trằn trọc trở người
Tôi thấp thỏm tới lui, không yên dạ
Có những đêm bệnh viện toàn người lạ
Tôi mệt nhoài vất vả suốt canh thâu
Cũng nhiều đêm mong trời bừng sáng mau
Để không thấy nỗi đau người quằn quại
Nhưng từng đêm vẫn thế không ngần ngại
Khoát lên người chiếc áo vải đơn sơ
Ca trực đêm, tôi rảo bước từng giờ
Vài than thuốc mong cho người ngon giấc
Highline Hospital 3/1/2002
Khi mọi người chìm sâu trong giấc ngủ
Tôi bước vào nhiệm vụ người gác đêm
Từng bước nhỏ rất khẻ và rất êm
E thức giấc, họ lại rên đau nhứt
Cái công việc mà mọi người than cực
Tôi si mê háo hức rất nhiệt tâm
Và hầu như rất lặng lẽ âm thầm
Bầu nhiệt huyết trong tôi không ngừng chảy
Và những đêm nghe tiếng bệnh nhân ngáy
Nhịp đều hoà, tôi tự thấy vui vui
Còn những đêm họ trằn trọc trở người
Tôi thấp thỏm tới lui, không yên dạ
Có những đêm bệnh viện toàn người lạ
Tôi mệt nhoài vất vả suốt canh thâu
Cũng nhiều đêm mong trời bừng sáng mau
Để không thấy nỗi đau người quằn quại
Nhưng từng đêm vẫn thế không ngần ngại
Khoát lên người chiếc áo vải đơn sơ
Ca trực đêm, tôi rảo bước từng giờ
Vài than thuốc mong cho người ngon giấc
Highline Hospital 3/1/2002