Biển Hận, Ánh Trăng Yên Ngựa, Bài Ca Cá Gỗ

Tác giả: Bùi Nguyên Phong

Biển hận
Biển mất bờ đau nỗi đau tình phụ.
Lồng lộn lên cuồng nộ kiếm bờ xưa.
Biển thét gào u uất khối tình si.
Tung bọt trắng giận con người bạc bẽo.

Thịt xương ta bấy lâu người xà xẻo.
Túi ba gan vơ vét mãi chưa vừa.
Tôm , cá cạn dần người gặm cả san hô.
Điên đảo bạc tiền lấp bờ làm du lịch.

Rồi từ đó càn khôn chuyển dịch.
Trời đất tối sầm che dấu điều chi.
Kè đá xi măng lạnh lẽo vô tri.
Sao sánh được bờ cát vàng thoai thoải.

Biển mất bờ nước bầm tím tái.
Sóng không chân quăng quật bờ kè.
Trắng không gian bọt nước cay xè.
Sóng hung hãn, gầm gừ… Tuyệt vọng.




Ánh trăng yên ngựa
Tuấn mã rung bờm cao đầu hí.
Vạt rừng chênh chếch mảnh trăng thu.
Giang hồ ngật ngưỡng trên lưngngựa.
Tắm ánh trăng rừng… Say sắc thu…

Ngựa đi nước kiệu trên đường lớn.
Bát ngát trời mây nghìn dặm xa.
Đèo cao, suối sâu bao ghềnh thác.
Mịt mù quan ải bóng chiều sa.

Hoàng hôn đỏ ối tràn mặt đất.
Một cõi sơn khê đẹp lạ kỳ.
Thương cánh chim chiều bay chập choạng.
Bùi ngùi, cô độc cánh chim di.

Ta ghìm cương ngựa bên hẻm núi.
Nghe mượt như nhung vạt cỏ mềm.
Ta mở lưng bầu chiêu hớp rượu.
Cỏ mềm men rượu cỏ mềm thêm.

Vầng trăng như mọc lên từ đất.
Trăng rừng vằng vặc sáng như gương.
Ta vốc ánh trăng làm mồi nhắm.
Ngựa nhởn nhơ tha thẩn ven đường

Vầng trăng lên thẳng nơi đầu núi.
Đêm rừng, khí núi lạnh căm căm.
Hùng tâm tráng khí sôi mạch máu.
Ngửa mặt váng trời một khúc ngâm.

Giang hồ… Hề ! Rượu đổ như máu đổ.
Anh hùng Hề ! Ứa lệ khóc giai nhân





Bài ca cá gỗ
Với em... Anh chỉ là cá gỗ.
Chỉ được ngắm, nhìn... Chẳng được ăn.
Cá gỗ theo em vào giấc mộng.
Đường hoa ong, bướm lượn tung tăng.

Một khúc gỗ bình thường đen đúa.
Dưới bàn tay khéo léo tài hoa.
Tinh vi, chạm trổ hồn xứ Nghệ.
Khúc gỗ chuyển mình đủ vẩy, vi.

Cá gỗ̉ lên mâm nhìn sống động.
Khi kho, khi luộc , nướng... chiên giòn.
Bữa ăn đạm bạc giờ khởi sắc.
Cơm cà, dưa muối cũng thêm ngon.

Anh học trò nghèo ôm cá gỗ.
Sôi kinh, nấu sử mấy năm liền.
Trí tưởng tượng ngày thêm phong phú.
Kinh sách làu thông bớt ưu phiền.

Con cá gỗ lừng danh xứ Nghệ.
Theo chân anh lạc bước kinh kỳ.
Một sớm mai đi vào cổ tích.
Trạng nguyên nghèo xúc động trường thi.

Anh học trò vinh quy bái tổ.
Cá gỗ nằm trong tráp vinh quang.
Đường hoạn lộ thênh thang cất bước.
Thoái vi thầy còn tiến vi quan

Cá gỗ̉ ngày xưa tròn mộng ước.
Biếu tượng thiêng liêng của quê nghèo.
Sống động hàng đêm trong chuyện kể.
Lũ học trò ánh mắt trong veo.

Cá gỗ̉ là anh lạc mất em.
Giọt nắng buồn thiu rụng bên thềm.
Đường hoa xơ xác tàn ong, bướm.
Mộng đá vàng dang dở trong em.
Chưa phân loại
Uncategorized