Tác giả: Dương Lam[vophubong]
BÊN DÒNG SẮC KHÔNG
Mùa xuân em mặc áo hồng,
Hoa nào nở nụ giữa dòng thời gian.
Chiều nay kinh nở hoa vàng,
Em ngồi hong tóc cúng dường sắc không..
Bên thềm chải tóc bâng khuâng,
Áo em tím thuở mùa xuân tóc thề .
Ta ngồi dưới cội hoa lê,
Bên nhau mà tưởng nẻo về chiêm bao...
Chiều hôm én gọi lao xao ,
Con qua biển bắc con vào biển nam.
Em về hong nắng bên sân,
Thuyền ai thấp thoáng bến xuân gọi đò...
Đường về dấu nẻo thu xưa,
Thềm hoa lối cũ hừng hờ mây bay.
Trăng tà chếch bóng hiên tây.
Sao em vóc ngọc còn gầy dáng sương.
Xa quê lòng thấy rưng buồn,
Áo em trắng thuở mùa xuân luân hồi.
Kinh vàng em đọc trong tôi,
Hoa vô ưu nở một trời sắc không.
Tóc em xanh cõi vô thường,
Môi em nở nụ mười phương diệu vời.
Kinh nào hóa kiếp thân tôi,
Kinh nào cứu độ đưa người trầm luân.
Sen tòa hiện cánh hoa xuân,
Nắng nghiêng cành biếc nụ vàng tà dương.
Đêm nằm giấc điệp mơ màng,
Sáng ra thức dậy vô thường sắc không ...
Ngày xưa em mặc áo hồng,
Lên non lạy Phật nâu sồng đổi trao.
Bấy giờ tóc ấy xanh xao,
Bấy giờ môi ấy má đào ngây thơ...
Trăng đi từ độ bao giờ,
Người đi từ độ hoa thơ chạnh lòng.
Em về giũ tóc bên sông,
Giữa mùa thu lạnh bềnh bồng nước xưa.
Nhớ em từ độ tương tư ,
Mây qua phố cũ người đi hững hờ.
Thương em cho đến bao giờ,
Quốc kêu sương lạnh, trăng mờ sườn non...
Tình cờ một buổi sớm hôm ,
Em đi qua phố nét buồn dấu tôi.
Mười năm dòng lệ trang thơ,
Mười năm - lệ đó bây giờ còn đây.
Em xưa nét liểu hao gầy
Hoa thua dáng ngọc, má hây nắng hồng.
Xuân nào áo tím bên sông ,
Hạ nào áo đỏ bềnh bồng tóc mây .
Thu sang rượu cúc vơi đầy ,
Một bầu mỹ tữu chén say,chén nồng.
Tình ơi xanh ngát mênh mông,
Thơ ơi xanh ngát một đồng cỏ hoa.
Mây xưa ngủ giữa trăng tà
Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ
Trăng tà chếch bóng hiên thơ,
Bên hoa dưới nguyệt mộng hồ ly xưa.
Thương nhau từ độ bao giờ ,
Áo em tím thuở ngày xưa hẹn hò.
Bây giờ nét chữ trang thơ,
Lệ xưa còn đọng những tờ thư xanh.
Mốt mai đời có vô tình,
Soi gương ngày cũ bóng mình còn đây.
Một dòng xanh ngắt mây bay,
Dấu trầm hương cũ ngọt ngào trôi đi.
Người xưa biền biệt chưa về ,
Bên hiên đã điểm hoa lê trắng ngần.
Em còn hong tóc đón xuân?
Em còn thơ thẩn tần ngần dưới hoa ?
Ngày vui bướm lượn chim ca,
Đầu vườn oanh hót, hiên nhà nắng reo.
Người đi còn nhớ câu thề,
Sông trăng ước hẹn ngày về vàng hoa.
..Đầu thành nắng nhạt hoa phai,
Chiều đông mưa bụi dặm dài bay sang.
Xa xa bờ liểu mây ngàn,
Thương cha nhớ mẹ quê hương tít mù...
Đêm nằm lắng giọt vô ưu ,
Tay nghiêng hạt bụi chân như hiện về.
Hồng trần chìm nỗi si mê,
Khói sương lãng đãng nẽo về hằng sa…
Mắt em ngàn cõi di đà,
Tay em bạch ngọc giũ tà huy bay.
Trăng vàng chìm lắng non tây,
Mây hương bàng bạc hạc bay về ngàn…
Đố ai quét sạch lá vàng ,
Thì ta múc ánh trăng ngàn đổ đi,
Đố ai nhặt hết tình si,
Thì ta xin chịu làm thơ tặng người.
Một cành hương sắc cho đời ,
Một bông hoa thắm cho người tình chung.
Em về hong tóc bên sông,
Thì ta theo gió bềnh bồng nước mây.
Trông trăng nhớ dáng mẹ gầy,
Xa em nhớ sợi tóc mai ngắn tròn.
Chiều nay hoa tím bên sông,
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian...
Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm dựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…
Ngày xưa nắng rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.
Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một côị diệu vời hằng sa.
Áo em xanh cõi ta bà,
Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ.
[Ta còn trọn kiếp yêu thơ,
Thì em muôn thuở đợi chờ thơ anh…]
Có con chim nhỏ trên cành 113
Rạng ngời đôi mắt long lanh bên đường.
Chim nhìn nhánh liểu cành dương,
Hỏi ta đâu cõi vô thường sắc không ?...
Lên cao tìm cõi non bồng, 117
Giữa mây gặp một tiên ông giảng thiền.
Tay cầm bầu rượu huyên thiên,
Tay quơ thiền trượng chỉ miền trần gian.
Đầu thu em mặc áo vàng, 121
Aó xanh em tặng cho chàng Tương như.
Qua sông từ ấy đến giờ,
Tiêu chàng còn để bên bờ tương giang.
Có con cá nhỏ trên ngàn ,125
Lạc dòng ra biển tìm đường quẩn quanh.
Sông rằng biển cũng mong manh,
Làm sao cá biết tử sanh luân hồi ?
Một vầng mây ngát hương trời, 129
Trăng nằm mơ cuội giữa đồi ngủ quên.
Ta nằm tựa cửa thâu đêm,
Nửa khuya trăng rụng đầy thềm trắng phau.
Gặp nhau nhắp chút rượu đào ,133
Mừng vui kể lể xiết bao nhiêu tình.
Thuyền về bến cũ lênh đênh,
Sông bao nhiêu thước tình mình sâu hơn...
Có con chim lạ sổ lồng, 137
Nó bay ròng rã theo dòng thời gian,
Hằng hà vô lượng kiếp, năm,
Rồi chim trở lại về nằm lồng xưa ?...
Chiều nay trời đổ cơn mưa, 141
Bong bóng chưa nụ em chưa lấy chồng.
Lạy trời thổi ngọn gió đông,
Thuyền anh lơ lũng xuôi giòng bên em.
Sầu xưa có kẻ thâu đêm, 145
Trăng khuya thơ thẩn dựa thềm dõi trông.
Giữa xuân nhắp chén rượu nồng,
Lại nghe hoa nở bên dòng cuối đông .
Chào nhau giữa chốn bụi hồng, 149
Trăng in dấu thỏ người trông dấu hài.
Chiều tàn nắng xế hoa bay,
Hồi chuông cổ độ dặm dài thu không.
Hôm qua gặp lão tơ hồng, 153
Hỏi nàng có muốn chỉ hồng xe tơ?
“..Xe tơ phải giữ mối tơ,
Dù năm bảy mối còn chờ mối anh…”.*
Từ em bỏ núi về thành, 157
Con oanh thôi hót trên cành ngẩn ngơ
Người từ hoa nở trong thơ
Dấu trầm hương đọng bên bờ trúc mai.
Hẹn nhau tàn cuộc vui này, 161
Cầm như én liệng tung bay giữa trời.
Sông hồ nước chảy đầy vơi,
Người qua bến cũ thuyền trôi lững lờ.
Đêm khuya nằm ngắm sao trời, 165
Thấy người qua lại giữa đời phồn hoa.
Lên đường gỏ nhịp trầm ca,
Mây là nước chảy gió là thông reo...
Ta vui hoa lá bên đèo, 169
Người nhìn vượn hú chim kêu giữa rừng .
Lên non cho biết non cùng ?
Vào hang mới thấy ngọn nguồn suối đâu ?
Qua sông mới biết sông sâu, 173
Xa em mới thấy ruột đau chín chiều.
Chín chiều thưong mẹ nhớ quê ,
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua.
Thu sang hoa bướm la đà, 177
Nắng soi ngỏ trúc trăng cài then mây
Dặm hồng lữ khách qua đây,
Nỗi lòng riêng những niềm tây một mình.
Chim nhớ cảnh , người nhớ tình. 181
Nhớ nơi hò hẹn , nhớ hình gởi trao.
Bên dòng nước chảy lao xao,
Tiếng ai vọng lại giữa bầu trời xanh.
Con oanh nó hót trên cành, 185
Em thay áo mới áo xanh vô thường.
Môi em kỳ diệu sắc hương,
Của ngàn hoa lạ trên đường sắc không.
Em xưa aó thắm môi hồng, 189
Nửa vòng e ấp nửa vòng thiết tha.
Anh nằm say giữa ngàn hoa,
Tay em bạch ngọc tỳ bà khói sương…
Sáng ra ngắt cánh hoa rừng, 193
Lên chùa lễ phật ngát hương mùi thiền.
Hoa nào tịnh độ hóa duyên ?
Hoa nào ướp chén trà sen thơm nồng ?
Lan nào xanh ngát thu đông ? 197
Tình nào son sắc cho lòng thiết tha ?
Sương nào ướt giữa ngàn hoa
Ruợu nào say giữa trăng tà đêm nao...
Thôi em môi thắm rượu đào, 201
Thôi em lời cũng đi vào hư không.
Thôi em tình cũng qua sông,
Thôi em đò cũng bềnh bồng nẽo xa...
..Gió thu từ độ quan hà,
Rừng phong thu nhuộm ánh tà dương bay
Nắng thu vàng vỏ heo may,
Chiều thu bãng lãng buồn lây lất sầu.
Giữa khuya nghe tiếng kinh cầu, 209
Mảnh trăng vàng hịện trên bầu trời xanh.
Sư ngồi gỏ mỏ thâu canh,
Sương rơi giọt ngọc trên cành liểu dương.
Mưa lên gió lạnh qua đường, 213
Lao xao lá rụng hoa vàng nẽo xa.
Ta từ ngàn dặm mù sa,
Rượu nồng mấy chén trăng tà ngậm non.
Tha hương lòng thiết tha buồn, 217
Ngựa qua chốn cũ lòng ngun ngút sầu .
Đêm tàn bãng lãng mưa bay,
Hồi chuông tịch mịch kéo dài nhớ thương.
Xe qua phố nhỏ bui hồng, 221
Thương em từ thuở theo chồng nỗi trôi,
Chiều chiều ra ngắm mây trời,
Mây qua phố bắc em rời phố nam.
Cánh chim bạt gió xa ngàn, 225
Thân em bạt xứ gian nan bên đời.
Tuyết mùa đông đổ hoa rơi,
Mắt em lệ đổ sương trời tuyết pha...
[con tiep]
Dương Lam[vophubong]
Mùa xuân em mặc áo hồng,
Hoa nào nở nụ giữa dòng thời gian.
Chiều nay kinh nở hoa vàng,
Em ngồi hong tóc cúng dường sắc không..
Bên thềm chải tóc bâng khuâng,
Áo em tím thuở mùa xuân tóc thề .
Ta ngồi dưới cội hoa lê,
Bên nhau mà tưởng nẻo về chiêm bao...
Chiều hôm én gọi lao xao ,
Con qua biển bắc con vào biển nam.
Em về hong nắng bên sân,
Thuyền ai thấp thoáng bến xuân gọi đò...
Đường về dấu nẻo thu xưa,
Thềm hoa lối cũ hừng hờ mây bay.
Trăng tà chếch bóng hiên tây.
Sao em vóc ngọc còn gầy dáng sương.
Xa quê lòng thấy rưng buồn,
Áo em trắng thuở mùa xuân luân hồi.
Kinh vàng em đọc trong tôi,
Hoa vô ưu nở một trời sắc không.
Tóc em xanh cõi vô thường,
Môi em nở nụ mười phương diệu vời.
Kinh nào hóa kiếp thân tôi,
Kinh nào cứu độ đưa người trầm luân.
Sen tòa hiện cánh hoa xuân,
Nắng nghiêng cành biếc nụ vàng tà dương.
Đêm nằm giấc điệp mơ màng,
Sáng ra thức dậy vô thường sắc không ...
Ngày xưa em mặc áo hồng,
Lên non lạy Phật nâu sồng đổi trao.
Bấy giờ tóc ấy xanh xao,
Bấy giờ môi ấy má đào ngây thơ...
Trăng đi từ độ bao giờ,
Người đi từ độ hoa thơ chạnh lòng.
Em về giũ tóc bên sông,
Giữa mùa thu lạnh bềnh bồng nước xưa.
Nhớ em từ độ tương tư ,
Mây qua phố cũ người đi hững hờ.
Thương em cho đến bao giờ,
Quốc kêu sương lạnh, trăng mờ sườn non...
Tình cờ một buổi sớm hôm ,
Em đi qua phố nét buồn dấu tôi.
Mười năm dòng lệ trang thơ,
Mười năm - lệ đó bây giờ còn đây.
Em xưa nét liểu hao gầy
Hoa thua dáng ngọc, má hây nắng hồng.
Xuân nào áo tím bên sông ,
Hạ nào áo đỏ bềnh bồng tóc mây .
Thu sang rượu cúc vơi đầy ,
Một bầu mỹ tữu chén say,chén nồng.
Tình ơi xanh ngát mênh mông,
Thơ ơi xanh ngát một đồng cỏ hoa.
Mây xưa ngủ giữa trăng tà
Em xưa giấc ngủ thềm hoa hững hờ
Trăng tà chếch bóng hiên thơ,
Bên hoa dưới nguyệt mộng hồ ly xưa.
Thương nhau từ độ bao giờ ,
Áo em tím thuở ngày xưa hẹn hò.
Bây giờ nét chữ trang thơ,
Lệ xưa còn đọng những tờ thư xanh.
Mốt mai đời có vô tình,
Soi gương ngày cũ bóng mình còn đây.
Một dòng xanh ngắt mây bay,
Dấu trầm hương cũ ngọt ngào trôi đi.
Người xưa biền biệt chưa về ,
Bên hiên đã điểm hoa lê trắng ngần.
Em còn hong tóc đón xuân?
Em còn thơ thẩn tần ngần dưới hoa ?
Ngày vui bướm lượn chim ca,
Đầu vườn oanh hót, hiên nhà nắng reo.
Người đi còn nhớ câu thề,
Sông trăng ước hẹn ngày về vàng hoa.
..Đầu thành nắng nhạt hoa phai,
Chiều đông mưa bụi dặm dài bay sang.
Xa xa bờ liểu mây ngàn,
Thương cha nhớ mẹ quê hương tít mù...
Đêm nằm lắng giọt vô ưu ,
Tay nghiêng hạt bụi chân như hiện về.
Hồng trần chìm nỗi si mê,
Khói sương lãng đãng nẽo về hằng sa…
Mắt em ngàn cõi di đà,
Tay em bạch ngọc giũ tà huy bay.
Trăng vàng chìm lắng non tây,
Mây hương bàng bạc hạc bay về ngàn…
Đố ai quét sạch lá vàng ,
Thì ta múc ánh trăng ngàn đổ đi,
Đố ai nhặt hết tình si,
Thì ta xin chịu làm thơ tặng người.
Một cành hương sắc cho đời ,
Một bông hoa thắm cho người tình chung.
Em về hong tóc bên sông,
Thì ta theo gió bềnh bồng nước mây.
Trông trăng nhớ dáng mẹ gầy,
Xa em nhớ sợi tóc mai ngắn tròn.
Chiều nay hoa tím bên sông,
Nhớ ơi áo tím bên dòng thời gian...
Hạc khuya về giữa hương ngàn,
Gió rung thành giọt chiên đàn cõi xưa.
Ta nằm dựa cửa chân như,
Tay nghiêng hạt bụi không hư hiện về…
Ngày xưa nắng rủ mây đi,
Bỏ ta ở lại cơn mê luân hồi.
Hoa đồng cỏ nội rong chơi.
Bồ đề một côị diệu vời hằng sa.
Áo em xanh cõi ta bà,
Tâm em vô lượng đóa hoa đại từ.
[Ta còn trọn kiếp yêu thơ,
Thì em muôn thuở đợi chờ thơ anh…]
Có con chim nhỏ trên cành 113
Rạng ngời đôi mắt long lanh bên đường.
Chim nhìn nhánh liểu cành dương,
Hỏi ta đâu cõi vô thường sắc không ?...
Lên cao tìm cõi non bồng, 117
Giữa mây gặp một tiên ông giảng thiền.
Tay cầm bầu rượu huyên thiên,
Tay quơ thiền trượng chỉ miền trần gian.
Đầu thu em mặc áo vàng, 121
Aó xanh em tặng cho chàng Tương như.
Qua sông từ ấy đến giờ,
Tiêu chàng còn để bên bờ tương giang.
Có con cá nhỏ trên ngàn ,125
Lạc dòng ra biển tìm đường quẩn quanh.
Sông rằng biển cũng mong manh,
Làm sao cá biết tử sanh luân hồi ?
Một vầng mây ngát hương trời, 129
Trăng nằm mơ cuội giữa đồi ngủ quên.
Ta nằm tựa cửa thâu đêm,
Nửa khuya trăng rụng đầy thềm trắng phau.
Gặp nhau nhắp chút rượu đào ,133
Mừng vui kể lể xiết bao nhiêu tình.
Thuyền về bến cũ lênh đênh,
Sông bao nhiêu thước tình mình sâu hơn...
Có con chim lạ sổ lồng, 137
Nó bay ròng rã theo dòng thời gian,
Hằng hà vô lượng kiếp, năm,
Rồi chim trở lại về nằm lồng xưa ?...
Chiều nay trời đổ cơn mưa, 141
Bong bóng chưa nụ em chưa lấy chồng.
Lạy trời thổi ngọn gió đông,
Thuyền anh lơ lũng xuôi giòng bên em.
Sầu xưa có kẻ thâu đêm, 145
Trăng khuya thơ thẩn dựa thềm dõi trông.
Giữa xuân nhắp chén rượu nồng,
Lại nghe hoa nở bên dòng cuối đông .
Chào nhau giữa chốn bụi hồng, 149
Trăng in dấu thỏ người trông dấu hài.
Chiều tàn nắng xế hoa bay,
Hồi chuông cổ độ dặm dài thu không.
Hôm qua gặp lão tơ hồng, 153
Hỏi nàng có muốn chỉ hồng xe tơ?
“..Xe tơ phải giữ mối tơ,
Dù năm bảy mối còn chờ mối anh…”.*
Từ em bỏ núi về thành, 157
Con oanh thôi hót trên cành ngẩn ngơ
Người từ hoa nở trong thơ
Dấu trầm hương đọng bên bờ trúc mai.
Hẹn nhau tàn cuộc vui này, 161
Cầm như én liệng tung bay giữa trời.
Sông hồ nước chảy đầy vơi,
Người qua bến cũ thuyền trôi lững lờ.
Đêm khuya nằm ngắm sao trời, 165
Thấy người qua lại giữa đời phồn hoa.
Lên đường gỏ nhịp trầm ca,
Mây là nước chảy gió là thông reo...
Ta vui hoa lá bên đèo, 169
Người nhìn vượn hú chim kêu giữa rừng .
Lên non cho biết non cùng ?
Vào hang mới thấy ngọn nguồn suối đâu ?
Qua sông mới biết sông sâu, 173
Xa em mới thấy ruột đau chín chiều.
Chín chiều thưong mẹ nhớ quê ,
Mấy sông cũng lội mấy đèo cũng qua.
Thu sang hoa bướm la đà, 177
Nắng soi ngỏ trúc trăng cài then mây
Dặm hồng lữ khách qua đây,
Nỗi lòng riêng những niềm tây một mình.
Chim nhớ cảnh , người nhớ tình. 181
Nhớ nơi hò hẹn , nhớ hình gởi trao.
Bên dòng nước chảy lao xao,
Tiếng ai vọng lại giữa bầu trời xanh.
Con oanh nó hót trên cành, 185
Em thay áo mới áo xanh vô thường.
Môi em kỳ diệu sắc hương,
Của ngàn hoa lạ trên đường sắc không.
Em xưa aó thắm môi hồng, 189
Nửa vòng e ấp nửa vòng thiết tha.
Anh nằm say giữa ngàn hoa,
Tay em bạch ngọc tỳ bà khói sương…
Sáng ra ngắt cánh hoa rừng, 193
Lên chùa lễ phật ngát hương mùi thiền.
Hoa nào tịnh độ hóa duyên ?
Hoa nào ướp chén trà sen thơm nồng ?
Lan nào xanh ngát thu đông ? 197
Tình nào son sắc cho lòng thiết tha ?
Sương nào ướt giữa ngàn hoa
Ruợu nào say giữa trăng tà đêm nao...
Thôi em môi thắm rượu đào, 201
Thôi em lời cũng đi vào hư không.
Thôi em tình cũng qua sông,
Thôi em đò cũng bềnh bồng nẽo xa...
..Gió thu từ độ quan hà,
Rừng phong thu nhuộm ánh tà dương bay
Nắng thu vàng vỏ heo may,
Chiều thu bãng lãng buồn lây lất sầu.
Giữa khuya nghe tiếng kinh cầu, 209
Mảnh trăng vàng hịện trên bầu trời xanh.
Sư ngồi gỏ mỏ thâu canh,
Sương rơi giọt ngọc trên cành liểu dương.
Mưa lên gió lạnh qua đường, 213
Lao xao lá rụng hoa vàng nẽo xa.
Ta từ ngàn dặm mù sa,
Rượu nồng mấy chén trăng tà ngậm non.
Tha hương lòng thiết tha buồn, 217
Ngựa qua chốn cũ lòng ngun ngút sầu .
Đêm tàn bãng lãng mưa bay,
Hồi chuông tịch mịch kéo dài nhớ thương.
Xe qua phố nhỏ bui hồng, 221
Thương em từ thuở theo chồng nỗi trôi,
Chiều chiều ra ngắm mây trời,
Mây qua phố bắc em rời phố nam.
Cánh chim bạt gió xa ngàn, 225
Thân em bạt xứ gian nan bên đời.
Tuyết mùa đông đổ hoa rơi,
Mắt em lệ đổ sương trời tuyết pha...
[con tiep]
Dương Lam[vophubong]