Tác giả: TamMuội
Bên Đời Lẻ Bóng Lang Thang
Văng vẳng từ đâu vọng điệu hò
Gợi niềm chan chứa lệ buồn xo
"Trách sông bỏ bến xuôi ra biển
Để sóng trường giang cuộn võ vò"
Câu hát loang dần thấm vết thương
Kim châm muối xát ngưỡng thê lương
Người ơi thấu cạn dòng tang hải
Hận oán sa chân khiến đoạn trường
Đèn khuya leo lét giữa canh dài
Trăn trở u hoài rũ dáng mai
Lầm lỡ trót gieo, thời xấu hổ
Tấm thân nhơ nhớp bụi trần ai
Một phút phù vân để chuốc phiền
Đoạ đày ray rứt khảy triền miên
Mình đơn quạnh quẽ chìm da diết
Anh có hay chăng tuyết phủ miền?
Khi về tìm lại mái nhà tranh
Cứ tưởng nghĩa xưa nối mộng lành
Thắm thiết đan tình hoà ánh tỏa
Nào ngờ hạnh phúc đã ngăn ranh
Tủi phận nhiều khi muốn ngất đi
Nhìn anh héo úa tuổi xuân thì
Con thơ khao khát chờ hơi Mẹ
Nén giọt chôn sầu uống lụy bi
Tương tư vật vã nhói hồn đau
Ngắm ánh trăng trơ dạ nát nhàu
Gió lạnh lùa vào cơn uất nghẹn
Vì sao nông nổi, úa trầu cau!
January 31, 2019
Tam Muội
Văng vẳng từ đâu vọng điệu hò
Gợi niềm chan chứa lệ buồn xo
"Trách sông bỏ bến xuôi ra biển
Để sóng trường giang cuộn võ vò"
Câu hát loang dần thấm vết thương
Kim châm muối xát ngưỡng thê lương
Người ơi thấu cạn dòng tang hải
Hận oán sa chân khiến đoạn trường
Đèn khuya leo lét giữa canh dài
Trăn trở u hoài rũ dáng mai
Lầm lỡ trót gieo, thời xấu hổ
Tấm thân nhơ nhớp bụi trần ai
Một phút phù vân để chuốc phiền
Đoạ đày ray rứt khảy triền miên
Mình đơn quạnh quẽ chìm da diết
Anh có hay chăng tuyết phủ miền?
Khi về tìm lại mái nhà tranh
Cứ tưởng nghĩa xưa nối mộng lành
Thắm thiết đan tình hoà ánh tỏa
Nào ngờ hạnh phúc đã ngăn ranh
Tủi phận nhiều khi muốn ngất đi
Nhìn anh héo úa tuổi xuân thì
Con thơ khao khát chờ hơi Mẹ
Nén giọt chôn sầu uống lụy bi
Tương tư vật vã nhói hồn đau
Ngắm ánh trăng trơ dạ nát nhàu
Gió lạnh lùa vào cơn uất nghẹn
Vì sao nông nổi, úa trầu cau!
January 31, 2019
Tam Muội