Tác giả: Trinhcamle
QUA MAU KIẾP NGƯỜI
Mẹ ơi đừng dằn vặt con
Con đâu còn thuở lên non gánh ngàn
Đâu còn tung bước dọc ngang
Đôi chân trước mẹ bẽ bàng chớm run
Mẹ đừng trách đứa phận buồn
Mồ côi chẳng biết ngọn nguồn mồ côi
Chẳng ai dìu dắt vào đời
Góc nào cũng thấy chơi vơi một mình
Lòng con biển động chênh vênh
Chứ con nào thiếu cái tình trong tim
Nguồn xa con mãi đi tìm
Con buồn khi mẹ im lìm đắng cay
Mẹ giờ tính tháng tính ngày
Chuối hương chín quá gió lay lúc nào
Con giờ trắng tóc lòng đau
Quay lui nhìn lại qua mau kiếp người
Mẹ ơi đừng dằn vặt con
Con đâu còn thuở lên non gánh ngàn
Đâu còn tung bước dọc ngang
Đôi chân trước mẹ bẽ bàng chớm run
Mẹ đừng trách đứa phận buồn
Mồ côi chẳng biết ngọn nguồn mồ côi
Chẳng ai dìu dắt vào đời
Góc nào cũng thấy chơi vơi một mình
Lòng con biển động chênh vênh
Chứ con nào thiếu cái tình trong tim
Nguồn xa con mãi đi tìm
Con buồn khi mẹ im lìm đắng cay
Mẹ giờ tính tháng tính ngày
Chuối hương chín quá gió lay lúc nào
Con giờ trắng tóc lòng đau
Quay lui nhìn lại qua mau kiếp người