Tác giả: Trinhcamle
NỖI BUỒN ĐÊM NGUYÊN TIÊU
Anh rất mong em về
Giữa đầu Xuân nắng mới
Giữa trời đêm vời vợi
Ánh trăng trải ngọt ngào
Lòng anh mãi xôn xao
Dầu nào đâu lá cuộn
Cũng chẳng là sóng gợn
Mà ầm ào trong tim
Người mang thơ đi tìm
Giữa ánh vàng êm ả
Với ta là nghiệt ngã
Trăng Nguyên Tiêu vừa tàn
Ta rối rắm dọc ngang
Vần câu giờ lệch lạc
Cảm xúc thành vụn nát
Thêm buồn nỗi niềm riêng
Thơ nép mình tháng giêng
Đợi em về khai vận
Dẫu mùa trăng lận đận
Vẫn gắng gọi thơ về…
Anh rất mong em về
Giữa đầu Xuân nắng mới
Giữa trời đêm vời vợi
Ánh trăng trải ngọt ngào
Lòng anh mãi xôn xao
Dầu nào đâu lá cuộn
Cũng chẳng là sóng gợn
Mà ầm ào trong tim
Người mang thơ đi tìm
Giữa ánh vàng êm ả
Với ta là nghiệt ngã
Trăng Nguyên Tiêu vừa tàn
Ta rối rắm dọc ngang
Vần câu giờ lệch lạc
Cảm xúc thành vụn nát
Thêm buồn nỗi niềm riêng
Thơ nép mình tháng giêng
Đợi em về khai vận
Dẫu mùa trăng lận đận
Vẫn gắng gọi thơ về…