Xuân Thiếu

Tác giả: NGUYỄN PHẠM TÚ DANH

Mẹ ở đó có nghe xuân đang đến
Con ở đây mà lòng chẳng ngóng xuân
Xuân của lòng con là xuân có mẹ
Xuân cuộc đời, mẹ chính là mùa xuân.

Con đã nghe xuân về trong sắc nắng
Mẹ ơi xuân, xuân lại về vội vã
Con bật tung ô cửa thì thầm mùa xuân đến
Trả lời con là trống vắng trông mỏi mòn.

Giọt mưa xuân còn vươn trên lá biếc
Như giọt lệ chực rơi trên mắt ai
Lá đẫm sương kịp tắm chờ xuân đến
Mắt ướt lệ xin thời gian ngược về xuôi.

Xuân năm nay nhà thiếu bánh chưng xanh
Thiếu dưa muối hành và hình bóng người thương
Thiếu cái dáng vất vả lo chợ Tết
Thiếu mẹ rồi con thiếu cả mùa xuân.

Tết sắp về mà lòng cạn sắc xuân
Con thèm nghe cái mùa xuân tiếng mẹ
Giấc mơ xuân con vẫn mơ mẹ về
Ngã âm dương mẹ có nhớ thương con.

Người tha hương còn có dịp về Tết
Khi mẹ sống thì bao nhiêu tuổi vẫn còn xuân.
Mẹ đã nghỉ, khi ngày xuân của con còn xanh
Con biết lấy gì thêm xuân để lắp đầy tuổi trẻ.

Con muốn lắm một lần nữa nhìn thấy
Ba chở mẹ đi những phiên Chợ Tết
Giỏ đầy hoa mang mùa xuân trọn vẹn
Đấy là Tết của lòng con thế thôi.
(23/01/2018)
PS: Chỉ cần còn được nhìn thấy mẹ, thấy cha thì bao nhiêu ngày cũng là xuân.
Chưa phân loại
Uncategorized