Tác giả: Chiêu Hoàng
Chỉ là một thoáng thôi,
Niềm vui đọng trên môi,
Giọt sầu vương trên mắt,
Như ngàn cánh sao rơị...
Anh ạ,
Niềm vui thì muôn đời chỉ mong manh, thấp thoáng,
Còn nỗi buồn thì cứ vơi đầy như biển khơị..
Suốt hôm qua,
Em cũng rất buồn...
Nỗi buồn xôn xao như những con sóng nhỏ,
Có điều, nỗi buồn của em
(không giống như anh...)
Nó rất.... đờị..
Quẩn quanh trong đời sống bôn ba, xuôi chảỵ..
Từ việc làm...
Đến những điều bất như ý trong cuộc sống...
Hôm qua,
Khi nỗi buồn chín mùi như một trái chín rụng,
Em buông tâm,
Để lòng mình trôi đi, nhẹ như một giải nắng..
Em bắt đầu chui vào thế giới riêng tư của mình...
Em ước...
(Những ước mơ thật bình thường và dễ thực hiện..)
Ước mình có thể buông bỏ tất cả,
Không cần phải lo toan gì về vấn đề vật chất hay bon chen..
Anh ơiiii...
Xin đi lại từ đầụ...
Xin được trở lại thời gian còn cắp sách đến trường
Với bạn bè...
Với phấn bảng...
Với những đêm thức trắng học bài cho những kỳ thi lớn...
Rồi lên Đại học,
(Em sẽ chỉ học những gì mình thích !
Mà không cần phải so đo, tính toán coi việc làm nào có được nhiều tiền khi ra trường...)
Có lẽ..
Em sẽ học vẽ...
Hội hoạ,
Và Âm nhạc...
Đắm mình trong một thế giới đầy mầu sắc và âm thanh...
Rồi,
Em sẽ dành nhiều thì giờ cho đời sống tâm linh của mình..
(một thế giới mà đối với em có rất nhiều điều kỳ diệu và khó hiểu)
Dành nhiều thì giờ suy tư,
Tìm cho mình một hướng đi để làm cho đời sống mình thêm nhiều ý nghĩa và mầu sắc...
Vì em hiểu
Đời sống mà không có một ý nghĩa của nó thì chỉ là một đời sống chết...
Anh ơiii...
Xin đi lại từ đầụ...
Đời sống....
Hình như nỗi buồn nhiều hơn niềm vuị.
Dẫu vậy,
Thì niềm vui, nỗi buồn cũng chỉ thoáng đến, thoáng đi bọt bèo dễ tan vỡ như bọt nước,
Chẳng bao giờ nó mãi mãi sẽ là...
Và cũng chẳng để lại gì ngoài niềm mơ ước...!!
Em đang tự hỏi,
Nếu trên đời,
Con người không có những ước mơ thì sống để làm gì nhỉ??
"Xin đi lại từ đầu,
Chưa đi vội về saụ..."
Niềm vui đọng trên môi,
Giọt sầu vương trên mắt,
Như ngàn cánh sao rơị...
Anh ạ,
Niềm vui thì muôn đời chỉ mong manh, thấp thoáng,
Còn nỗi buồn thì cứ vơi đầy như biển khơị..
Suốt hôm qua,
Em cũng rất buồn...
Nỗi buồn xôn xao như những con sóng nhỏ,
Có điều, nỗi buồn của em
(không giống như anh...)
Nó rất.... đờị..
Quẩn quanh trong đời sống bôn ba, xuôi chảỵ..
Từ việc làm...
Đến những điều bất như ý trong cuộc sống...
Hôm qua,
Khi nỗi buồn chín mùi như một trái chín rụng,
Em buông tâm,
Để lòng mình trôi đi, nhẹ như một giải nắng..
Em bắt đầu chui vào thế giới riêng tư của mình...
Em ước...
(Những ước mơ thật bình thường và dễ thực hiện..)
Ước mình có thể buông bỏ tất cả,
Không cần phải lo toan gì về vấn đề vật chất hay bon chen..
Anh ơiiii...
Xin đi lại từ đầụ...
Xin được trở lại thời gian còn cắp sách đến trường
Với bạn bè...
Với phấn bảng...
Với những đêm thức trắng học bài cho những kỳ thi lớn...
Rồi lên Đại học,
(Em sẽ chỉ học những gì mình thích !
Mà không cần phải so đo, tính toán coi việc làm nào có được nhiều tiền khi ra trường...)
Có lẽ..
Em sẽ học vẽ...
Hội hoạ,
Và Âm nhạc...
Đắm mình trong một thế giới đầy mầu sắc và âm thanh...
Rồi,
Em sẽ dành nhiều thì giờ cho đời sống tâm linh của mình..
(một thế giới mà đối với em có rất nhiều điều kỳ diệu và khó hiểu)
Dành nhiều thì giờ suy tư,
Tìm cho mình một hướng đi để làm cho đời sống mình thêm nhiều ý nghĩa và mầu sắc...
Vì em hiểu
Đời sống mà không có một ý nghĩa của nó thì chỉ là một đời sống chết...
Anh ơiii...
Xin đi lại từ đầụ...
Đời sống....
Hình như nỗi buồn nhiều hơn niềm vuị.
Dẫu vậy,
Thì niềm vui, nỗi buồn cũng chỉ thoáng đến, thoáng đi bọt bèo dễ tan vỡ như bọt nước,
Chẳng bao giờ nó mãi mãi sẽ là...
Và cũng chẳng để lại gì ngoài niềm mơ ước...!!
Em đang tự hỏi,
Nếu trên đời,
Con người không có những ước mơ thì sống để làm gì nhỉ??
"Xin đi lại từ đầu,
Chưa đi vội về saụ..."