Tác giả: Lưu Vĩnh Hạ
Về Đâu Phố Vắng Đêm Buồn
Lưu Vĩnh Hạ
Dĩ vãng xưa còn thương về kỷ niệm
Như chúng mình còn đó một trái tim
Đất nở hoa rồi sỏi đá cũng mềm
Như chân lý vẫn mãi là chân lý
Những khúc quanh đo lòng nhau đấy nhỉ
Nhìn mảnh đời bằng bút vẽ chênh vênh
Góc phố nào đèn soi bóng buồn tênh
Sương cứ rơi thấm lòng con cuốn chiếu
Nước từ đâu ra sông mà vẫn thiếu
Biển không trời biển sẽ thiếu màu xanh
Không tại vì đôi mắt ấy long lanh
Mà bài thơ chiều nay thành vô nghĩa
Có bao giờ mây trôi về một phía
Chưa bao giờ gió hôn lén tóc mây
Chưa một lần tay khẽ gọi bàn tay
Thì hơi ấm cũng chỉ là giá buốt
Đường trần ai chưa qua một lần bước
Ngày hôm nay lại đối diện tương lai
Ngọn đèn đường như khẽ gọi tên ai
Mà loang bóng cúi mặt buồn đứng đợi
Lưu Vĩnh Hạ
Dĩ vãng xưa còn thương về kỷ niệm
Như chúng mình còn đó một trái tim
Đất nở hoa rồi sỏi đá cũng mềm
Như chân lý vẫn mãi là chân lý
Những khúc quanh đo lòng nhau đấy nhỉ
Nhìn mảnh đời bằng bút vẽ chênh vênh
Góc phố nào đèn soi bóng buồn tênh
Sương cứ rơi thấm lòng con cuốn chiếu
Nước từ đâu ra sông mà vẫn thiếu
Biển không trời biển sẽ thiếu màu xanh
Không tại vì đôi mắt ấy long lanh
Mà bài thơ chiều nay thành vô nghĩa
Có bao giờ mây trôi về một phía
Chưa bao giờ gió hôn lén tóc mây
Chưa một lần tay khẽ gọi bàn tay
Thì hơi ấm cũng chỉ là giá buốt
Đường trần ai chưa qua một lần bước
Ngày hôm nay lại đối diện tương lai
Ngọn đèn đường như khẽ gọi tên ai
Mà loang bóng cúi mặt buồn đứng đợi