Tác giả: Văn Liêm
TƯƠNG TƯ
( phỏng theo Kiều )
Nỗi niềm riêng đến là riêng,
Nhớ ai lửa cháy trong tim bời bời,
Thương ai tấc dạ bồi hồi,
Người đâu biền biệt biển trời cách xa…
Trông vời sông nước bao la,
Mây trôi... trôi mãi biết là về đâu…
Tưởng chôn nỗi nhớ rất sâu,
Không sao chôn nổi mối sầu trong tim,
Đêm dài, khắc khoải tiếng chim,
Nghe sao thổn thức nhịp tim bồi hồi,
Thả nhành hoa để nước trôi,
Sông ơi mang đến cho người tôi thương,
Vầng trăng sáng lạnh đêm trường,
Mây trôi quấn quýt vấn vương tơ lòng,
Dẫu rằng gạn đục khơi trong,
Không sao ngăn nổi được dòng tương tư…
( phỏng theo Kiều )
Nỗi niềm riêng đến là riêng,
Nhớ ai lửa cháy trong tim bời bời,
Thương ai tấc dạ bồi hồi,
Người đâu biền biệt biển trời cách xa…
Trông vời sông nước bao la,
Mây trôi... trôi mãi biết là về đâu…
Tưởng chôn nỗi nhớ rất sâu,
Không sao chôn nổi mối sầu trong tim,
Đêm dài, khắc khoải tiếng chim,
Nghe sao thổn thức nhịp tim bồi hồi,
Thả nhành hoa để nước trôi,
Sông ơi mang đến cho người tôi thương,
Vầng trăng sáng lạnh đêm trường,
Mây trôi quấn quýt vấn vương tơ lòng,
Dẫu rằng gạn đục khơi trong,
Không sao ngăn nổi được dòng tương tư…