Tác giả: Thúy Lan
Từ gửi hoàng hôn cất muộn phiền
Lòng buôn buốt lạ tiếng chiều nghiêng
Ráng hờn dỗi nhẹ loang mây tím
Tôi lẳng lặng nhìn bóng đổi phiên
Từ nghe tình chuốc sầu lên ý
Hồn chợt bàng hoàng những vận thơ
Từ thuộc tim người từng hẻm nhỏ
Lệ cuồng dâng sóng cuốn vần mơ
Từ Trăng bước xuống đời trần trụi
Nhật, Nguyệt mi viền giọt mặn môi
Từ mượn Thu phong lau mắt biếc
Mà sao quên nhớ vẫn đầy vơi
Từ trong tiềm thức nhắc tôi
Nhành Lan gặp bão cánh rơi ít nhiều
Dẫu khi nụ rớt , nhánh xiêu
Nhưng hồn hoa vẫn yêu kiều trăm năm
Thúy Lan
ANH … hôm Chủ Nhật vừa rồi cùng Anh nghe trọn 2 bài vọng cổ TTTB và GMTĐ thiệt cảm động . Nhớ nhất là lúc Anh thắc mắc đoạn Trăng Thu Dạ Khúc …mà em còn cả gan cắt nghĩa nữa kìa . Thiệt ra em hổng phải fan của bộ môn nghệ thuật này nhưng hồi nhỏ em có con bạn thân nó ghiền Tân cổ giao duyên lắm hát suốt, may mắn là xa xứ hơn chục năm rồi mà giọng con nhỏ bạn vẫn còn loáng thoáng đâu đây . Đêm đó khi em nhìn Anh say sưa thưởng thức thì em đọc được trong mắt Anh buồn buồn làm sao ấy, lời ca tiếng hát sầu thê lương phải không Anh ? Hẳn là trái tim tác giả đã tan nát khi ông viết lời thơ trước khi phổ âm điệu vọng cổ … Ôi đáng thương hay đáng trách cho những phút giây ngoài chồng , ngoài vợ … nó nghiệt ngã quá Anh ạ …khi tỉnh ra e đã muộn màng .Để rồi mai kia , mốt nọ ... Uhm khuya nay em viết lung tung rồi …Chắc tại dư âm của 2 bài vọng cổ chứ em hổng có lỗi phải gì ráo trọi à nhen ….hihihi
Lòng buôn buốt lạ tiếng chiều nghiêng
Ráng hờn dỗi nhẹ loang mây tím
Tôi lẳng lặng nhìn bóng đổi phiên
Từ nghe tình chuốc sầu lên ý
Hồn chợt bàng hoàng những vận thơ
Từ thuộc tim người từng hẻm nhỏ
Lệ cuồng dâng sóng cuốn vần mơ
Từ Trăng bước xuống đời trần trụi
Nhật, Nguyệt mi viền giọt mặn môi
Từ mượn Thu phong lau mắt biếc
Mà sao quên nhớ vẫn đầy vơi
Từ trong tiềm thức nhắc tôi
Nhành Lan gặp bão cánh rơi ít nhiều
Dẫu khi nụ rớt , nhánh xiêu
Nhưng hồn hoa vẫn yêu kiều trăm năm
Thúy Lan
ANH … hôm Chủ Nhật vừa rồi cùng Anh nghe trọn 2 bài vọng cổ TTTB và GMTĐ thiệt cảm động . Nhớ nhất là lúc Anh thắc mắc đoạn Trăng Thu Dạ Khúc …mà em còn cả gan cắt nghĩa nữa kìa . Thiệt ra em hổng phải fan của bộ môn nghệ thuật này nhưng hồi nhỏ em có con bạn thân nó ghiền Tân cổ giao duyên lắm hát suốt, may mắn là xa xứ hơn chục năm rồi mà giọng con nhỏ bạn vẫn còn loáng thoáng đâu đây . Đêm đó khi em nhìn Anh say sưa thưởng thức thì em đọc được trong mắt Anh buồn buồn làm sao ấy, lời ca tiếng hát sầu thê lương phải không Anh ? Hẳn là trái tim tác giả đã tan nát khi ông viết lời thơ trước khi phổ âm điệu vọng cổ … Ôi đáng thương hay đáng trách cho những phút giây ngoài chồng , ngoài vợ … nó nghiệt ngã quá Anh ạ …khi tỉnh ra e đã muộn màng .Để rồi mai kia , mốt nọ ... Uhm khuya nay em viết lung tung rồi …Chắc tại dư âm của 2 bài vọng cổ chứ em hổng có lỗi phải gì ráo trọi à nhen ….hihihi