Tôi Vẫn Là Tôi

Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh

TÔI VẪN LÀ TÔI
.
Là tôi, vâng vẫn là tôi
Lên khuôn mặt mũi lâu rồi, ngày sinh
Cha cho dáng mẹ cho hình
Tròn vuông phương trưởng nặng tình nâng niu.
.
Là tôi, bao những chắt chiu
Lấy từ đồng ruộng sớm chiều chăm lo
Sữa nghèo góp nhỏ thành to
Lưng vai, bắp nạc dúm do giãn dần
.
Là tôi ngày một cường thân
Làng quê gốc gác đôi chân vững vàng
Ốc, trai mò mẫm ao làng
Cá tôm quăng lưới chăng hàng bãi sông.
.
Là tôi thông thạo ruộng đồng
Tháng ba lúa sữa đói vồng khoai bung
Thơm hạt đậu ngậy hạt vừng
Đi đâu vẫn nhớ đất mình phù sa
.
Là tôi tôi đó thôi mà
Những ngày bom đạn đi xa lại về
Trời thương vẫn trọn lòng mề
Để thương để nhớ để kề bên vai
.
Là tôi rồi cũng mốt mai
Bao nhiêu biến động khó ai thể lường
Mắt mờ chân chậm mà thương
Còn đâu những lúc can trường ngại chi
.
Tôi giờ tôi khác những khi
Chỉ còn cái dáng chi chi bà dằn...
Là tôi sức đuối toàn thân
Cố bao nhiêu lại mò lần câu thơ.
.
Đời còn lúc tỉnh lúc mơ
Còn tôi liệu có bao giờ tôi ơi
Nhưng không tôi vẫn là tôi
Cha nhào mẹ nặn vẫn tôi khác gì!
.
Phạm Ngọc Vĩnh
Chưa phân loại
Uncategorized