Tôi, Em

Tác giả: Cành Cong

Giờ nhan sắc đã làm đau kiêu hãnh
Tiếng hát Em bám víu cạnh hào quang
Đèn sân khấu muôn đời màu dĩ vãng
Tội Em tôi son phấn gượng điêu tàn

Vũ trường khuya bàn lệch ghế xô ngang
Dăm đốm lửa đỏ vàng trong góc tối
Mắt Tôi Em giao nhau vùng ám khói
Có nụ cười vừa lạc cõi buồn tênh

Tôi và Em
Tình cũ mèm !
Cũ như đàn xưa giờ nằm yên bám bụi
Bài nhạc năm nào chưa đánh xong nốt cuối
Oan nghiệt giữa dòng là dấu lặng trăm năm
Tôi buông đàn Em lạc lõng thanh âm
Mở cửa thăng trầm đưa nhau dăm bước
Tay bám dốc đời, tay che gió ngược
Còn tay nào để giữ được tình nhau
Kẽ trước, người sau
Thét gào vô vọng
Chân sáo đăng ngôi, Em : nữ hoàng ảo mộng
Nước cuộn chân trời, Tôi : con sóng phiêu lưu

... Hai hồn khác cõi hoang vu
Nối nhau khởi điểm vết du mục buồn

Tôi về chớp biển, Tôi đi mưa nguồn
Tiếng hát đuổi lưng âm chùng giọng lạc
Tôi vĩnh viễn sẽ là Tôi khinh bạc
Phụ Em từ dấu nhạc lặng ... chia đời

Em và Tôi
Còn lời chưa nói
Bài nhạc năm xưa còn trong nhịp đợi
Nhưng Em ơi đoạn cuối đã như thừa

Thì thôi không đủ chẳng vừa
Thì thôi cứ đổ ... Trời đùa ... vô duyên !
Chưa phân loại
Uncategorized