Tác giả: Trăng Quê
Ai nỡ trách Mùa Đông
Mang trong lòng băng giá
Cho cành buồn xa lá
Cho Em buồn nhớ Anh!
Bông tuyết trắng trong lành
Bay bay ngoài cửa sổ
Như vờn thêm nỗi nhớ
Đường xa trong tuyết rơi
Mùa Hạ đã qua rồi
Êm trôi trong ân ái
Tình yêu đầu kết trái
Quả ngọt thơn ngon lành
Mùa Đông Nga giá lạnh
Nhớ mùa hè xa xôi
Nụ hôn đầu ướt môi
Ấm hoài trong kỷ niệm
Anh mang Tình Yêu đến
Tuyết cuối mùa còn vương
Mùa xuân đang lên huơng
Trong chồi non lá mới
Lại một Mùa Đông tới
Chiếc lá cuối cùng rơi
Thời gian không ngừng trôi
Và dường như trẻ mãi
Năm xưa Em học bài
Tuyết rơi ngoài cửa sổ
Chẳng hề vương nỗi nhớ
Không mang nặng tình ai
Mùa Đông này tuyết rơi
Ngại ngùng vương lối tới
Sao lòng buồn vời vợi
Và nhớ Anh khôn cùng
Mong sao hết mùa Đông
Để mùa Xuân trở lại
Để Mùa Hè Nga đầy tình ái
Ấm hoài trong băng giá của Mùa Đông!
Viết tặng ông xã - năm 1983
Mang trong lòng băng giá
Cho cành buồn xa lá
Cho Em buồn nhớ Anh!
Bông tuyết trắng trong lành
Bay bay ngoài cửa sổ
Như vờn thêm nỗi nhớ
Đường xa trong tuyết rơi
Mùa Hạ đã qua rồi
Êm trôi trong ân ái
Tình yêu đầu kết trái
Quả ngọt thơn ngon lành
Mùa Đông Nga giá lạnh
Nhớ mùa hè xa xôi
Nụ hôn đầu ướt môi
Ấm hoài trong kỷ niệm
Anh mang Tình Yêu đến
Tuyết cuối mùa còn vương
Mùa xuân đang lên huơng
Trong chồi non lá mới
Lại một Mùa Đông tới
Chiếc lá cuối cùng rơi
Thời gian không ngừng trôi
Và dường như trẻ mãi
Năm xưa Em học bài
Tuyết rơi ngoài cửa sổ
Chẳng hề vương nỗi nhớ
Không mang nặng tình ai
Mùa Đông này tuyết rơi
Ngại ngùng vương lối tới
Sao lòng buồn vời vợi
Và nhớ Anh khôn cùng
Mong sao hết mùa Đông
Để mùa Xuân trở lại
Để Mùa Hè Nga đầy tình ái
Ấm hoài trong băng giá của Mùa Đông!
Viết tặng ông xã - năm 1983