Tiếng Gọi Từ Cuộc Sống

Tác giả: Nguyên Hữu

TIẾNG GỌI TỪ CUỘC SỐNG
(Gieo vần tréo)

Đôi mắt cứ mải mê nhìn
Quên tiếng hơi thở ngừng lại
Kèm theo ngắt quãng nhịp tim
Giật mình ngỡ ra đi mãi…

Bàn tay lại tưởng tay ai
Lấy xuống một cặp mắt kính
Ngó tìm kiếm trên thi hài
Của mình thấy vài thứ dính…

* *
*

Dây tiếp dẫn trắng tinh
Từng giọt rơi theo ống
Chầm chậm thật vô tình
Mà kéo dài sự sống…

Huyết áp như kể công
Cứ lên không muốn xuống
Người phụ nữ đau lòng
Nên thành ra luống cuống…

Ngồi trực bên cạnh giường
Không muốn rời nửa bước
Vì thương? Hay lẽ thường
Quan niệm từ thủa trước…

* *
*

Ông lão ho một cơn
Chìa tay vào đêm tối
Thấy tình yêu vẫn còn
Vẫn ở trong tầm với…

Có giọt nước mắt rơi
Dường như không cần thiết
Căn phòng lặng không lời
Chắc dường như đã biết…

Đôi bàn tay động viên
Đừng làm nhau nản chí
Luồng hơi ấm lan truyền
Cố vì nhau một tí…

Bầu không khí dịu đi
Nhẹ nhàng và mát mẻ
Cũng có thể là vì
Cửa sổ vừa mở hé…

Căn phòng đêm lắng nghe
Những bên ngoài cuộc sống
Đúng không khí mùa hè
Muôn loài đang khoe mộng…

14-02-2023
Nguyên Hữu
Chưa phân loại
Uncategorized