Tác giả: Dulan
...
Còn Mãi Mùa Thu
Tôi yêu mùa thu dưới mưa ngâu
Trời đất tràn dâng sắc úa màu
Lá rơi chết nửa hồn- vô định
Phủ kín tim tôi một nỗi sầu
Tôi đã yêu em độ mùa thu
Ra bờ sông cũ ngắm mây mù
Một mình lạnh giá mặc mưa gió
Giam cả tình tôi chốn ngục tù
Tôi đã yêu em với mùa thu
Ngày xưa sao vốn dĩ si ngu
Bao nhiêu lần lá vàng đong đếm
Em đã sang ngang chốn xa mờ
Ngày xưa tôi đã quá yêu em
Dưới mưa ướt sũng quả tim mềm
Còn sống là còn yêu em mãi
Yêu mãi mùa thu lá bên thềm
Mùa thu tôi biết chứ mùa thu
Là mùa đắng chát nỗi tương tư
Hằng đêm thao thức ngàn cây lá
Ai hiểu tình ai cõi âm u
Chẳng xuân hạ nào trong tim tôi
Chỉ một mùa thu thế đủ rồi
Người đi như nước ra sông suối
Cuốn trọn tình dâng ra biển khơi
Đào Nam Hòa
(2006)
-------------
THU NIỆM
Anh dìu em về giữa mùa ngâu
Hạnh phúc tràn dâng thắm sắc màu
Xây mái uyên ương ta dự định
Điểm tô ngọc biếc chắn mây sầu
Còn nhớ không anh mấy độ thu
Dưới nhánh bạch dương đỉnh sương mù
Tìm nấm vàng thơm trên đảo gió
Bếp rừng khơi lửa thổi ống tù
Anh đã ra đi bao mùa thu
Có biết lần nào em dại ngu
Tay cầm nắm thuốc đâu cần đếm
Thấy quanh trời đất cũng chung mờ
Bao giờ anh về lại bên em
Để cho tim đá hóa dịu mềm
Để cho em thấy mình tươi mãi
Như ngày áo đỏ pháo hoa thềm
Tháng mười năm ấy nhẹ nắng thu
Một ngày đám cưới thỏa tương tư
Từ quê Mẹ sang, em thấy lá
Bám tóc cô dâu trâm chữ U
...
Sương mờ giăng kín khối tình tôi
Chôn chặt đáy lòng bao năm rồi
Giờ từng giọt lệ tuôn như suối
Giấy mực ướt nhòe theo chữ khơi.
Dulan
(02.10.2014)
...
Còn Mãi Mùa Thu
Tôi yêu mùa thu dưới mưa ngâu
Trời đất tràn dâng sắc úa màu
Lá rơi chết nửa hồn- vô định
Phủ kín tim tôi một nỗi sầu
Tôi đã yêu em độ mùa thu
Ra bờ sông cũ ngắm mây mù
Một mình lạnh giá mặc mưa gió
Giam cả tình tôi chốn ngục tù
Tôi đã yêu em với mùa thu
Ngày xưa sao vốn dĩ si ngu
Bao nhiêu lần lá vàng đong đếm
Em đã sang ngang chốn xa mờ
Ngày xưa tôi đã quá yêu em
Dưới mưa ướt sũng quả tim mềm
Còn sống là còn yêu em mãi
Yêu mãi mùa thu lá bên thềm
Mùa thu tôi biết chứ mùa thu
Là mùa đắng chát nỗi tương tư
Hằng đêm thao thức ngàn cây lá
Ai hiểu tình ai cõi âm u
Chẳng xuân hạ nào trong tim tôi
Chỉ một mùa thu thế đủ rồi
Người đi như nước ra sông suối
Cuốn trọn tình dâng ra biển khơi
Đào Nam Hòa
(2006)
-------------
THU NIỆM
Anh dìu em về giữa mùa ngâu
Hạnh phúc tràn dâng thắm sắc màu
Xây mái uyên ương ta dự định
Điểm tô ngọc biếc chắn mây sầu
Còn nhớ không anh mấy độ thu
Dưới nhánh bạch dương đỉnh sương mù
Tìm nấm vàng thơm trên đảo gió
Bếp rừng khơi lửa thổi ống tù
Anh đã ra đi bao mùa thu
Có biết lần nào em dại ngu
Tay cầm nắm thuốc đâu cần đếm
Thấy quanh trời đất cũng chung mờ
Bao giờ anh về lại bên em
Để cho tim đá hóa dịu mềm
Để cho em thấy mình tươi mãi
Như ngày áo đỏ pháo hoa thềm
Tháng mười năm ấy nhẹ nắng thu
Một ngày đám cưới thỏa tương tư
Từ quê Mẹ sang, em thấy lá
Bám tóc cô dâu trâm chữ U
...
Sương mờ giăng kín khối tình tôi
Chôn chặt đáy lòng bao năm rồi
Giờ từng giọt lệ tuôn như suối
Giấy mực ướt nhòe theo chữ khơi.
Dulan
(02.10.2014)
...