Thơ Tình Bốn Mùa

Tác giả: Quang Nguyễn

Ta rót
giọt mật nhiễu xuống Mùa Xuân
Nên môi em ngọt, son hồng mùi tình ái
Gió heo mây, thổi tóc em mềm mại
Hơi xuân nuôi, ấp hương nữ trần gian
Em như ngọc dưới nắng vàng
Long lanh, óng ánh, sáng xanh cỏ lá
Ta dìu em vào Mùa Hạ
Xoa chút nắng, thoa lên mặt ửng hồng
Giấc mơ hoa, yêu kiều bên khung cửa
Tình yêu ơi, nóng lên như ngọn lửa
Cháy vào hồn, máu tình đang sục sôi
Em đang mơ về Mùa Thu năm rồi
Chim hiền hòa, lá vàng rơi đầy ngõ
Đôi mắt buồn, xa xăm, ngày tháng nhớ
Hồi tưởng thu, trông gợi cảm, mơ màng
Ta cùng nhau, đi qua Mùa Đông sang
Ôm nhau chặt, cọ da truyền hơi ấm
Giấc bắc về, từ miền xuôi xa thẳm
Ta chẳng lạnh, giao cảm đến bốn mùa
Thơ tình làm vách, ngăn lại gió lùa
Đứng ngoài gác cổng
Để tình ta bay bổng
Để tình yêu phiêu du
Như cánh chim, bay vút hòa trời cao.

Quang Nguyễn
Chưa phân loại
Uncategorized