Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (899)
Nỗi Niềm Hồn Thương
Em da diết nỗi niềm trong giá lạnh
Dưới khuya mờ canh cánh mãi không thôi
Có những lúc gượng cười vơi u ẩn
Rồi vẫn tròn một thoáng dậy sầu tơi
Tâm sự buồn đầy vơi ai hiểu thấu
Chỉ âm thầm đau đáu một mình ta
Lắm bao chiều ngắm tà dần khuất dấu
Bước chân thầm tự bảo cố phôi pha
Muốn quên đi sao mà lòng vẫn nhớ
Muốn hết rầu trăn trở hãy còn đây
Muốn nhẹ nhàng từ nay phong kín ngõ…
Dạ cứ hoài vò võ vấn vương Ai…
Còn ở anh cũng ngày như mọi ngày
Sương điểm trắng trải dài nơi khoé mắt
Thương với nhớ đầy ngất đỉnh trời mây
Nhưng chẳng thể vói tay mang xuống đất
Không gian tối cuốn chặt mảnh vườn đông
Từng từng chập bềnh bồng muôn vạt xám
Chim nhớ bạn rũ cánh cạnh bờ sông
Muốn bay kiếm lại không nơi tìm đến
Đêm u tịch rỉ rên ngoài mé cỏ
Trong góc phòng ngồi đó kẻ bâng khuâng
Lặng âm thầm khảy đàn theo nhịp thở
Âm vang buồn gửi gió thả xa xăm…
V. Quỳnh ơi! Bóng tàn đang phủ kéo
Nỗi luyến lưu thắt thẻo ruột gan tình
Nửa lỡ làng nửa mình ngăn cách nẻo
Phải cam đành thấu hiểu đợi ba sinh
Em nhìn kia! Lung linh trên cõi lộng
Trăng sao ta vẫn phóng ánh khung trời
Dẫu chầm chậm chìm rơi và khuất bóng
Cũng sẽ rồi chuyển động trở về nơi
Mai mốt đây dòng đời trôi tới mãi
Bếp tro tàn còn đấy xác tro trơ
Ai có hiểu dòng thơ từ thuở ấy
Đôi Ma Hồn sống lại giữa cung mơ…
6/2/2019
Nguyễn Thành Sáng
Xuân Nầy Có Anh
Mùa xuân nầy ấm áp phải không anh
Hoa chớm nụ trên cành xanh màu lá
Tiếng ríu rít của đàn chim mọi ngả
Lộc đâm chồi rộn rã phả không gian
Mùa xuân nầy buông sợi nắng chói chan
Soi sáng rọi vô vàn muôn sắc thắm
Xóa nghịch cảnh gom tình xa vạn dặm
Khắng khít gần gửi gắm chữ yêu đương
Mùa xuân nầy xua giọt lệ thê lương
Thỏa hy vọng đoạn trường treo ánh lửa
Tô hạnh phúc rạng ngời bên khung cửa
Miệng mỉm cười vai tựa ngớt sầu đau
Mùa xuân nầy thúc giục miếng trầu cau
Se duyên nợ ngàn sau luôn bền chặt
Thôi khắc khoải với mây buồn giăng mắt
Và đêm dài héo hắt dưới trăng đơn
Mùa xuân nầy phai ảo ảnh chập chờn
Phôi chua xót giận hờn vương ngọc biếc
Trải giấc mộng tươi hồng xoa nuối tiếc
Tay cầm tay đâu chiếc bóng võ vò
Mùa xuân nầy đẩy ngọn bấc co ro
Con sóng vỗ chuyến đò trưa tấp nập
Cho trai gái ươm mầm trao e ấp
Đôi chúng mình tràn ngập tháng ngày vui
Mùa xuân nầy trời đất bỗng khiến xui
Đường rảo bước thưởng mùi hương ngào ngạt
Diều tung cánh đồng quê ngân tiếng hát
Phấn khởi lòng dào dạt bản hoàn ca
Mùa xuân nầy chất ngất những thiết tha
Niềm quyến luyến đậm đà câu trân quý
Anh đã đến mang dòng thơ tuyệt mỹ
Khảy cung thương đệm ý nghĩa cuộc đời
Mùa xuân nầy chẳng bứt rứt chơi vơi
Môi mật ngọt thay lời em dâng hiến
Thuyền duyên mãi vượt trùng khơi rộng biển
Hai mảnh hồn vĩnh viễn thuộc về nhau.
February 6, 2019
Tam Muội
nhatlang.com
Nỗi Niềm Hồn Thương
Em da diết nỗi niềm trong giá lạnh
Dưới khuya mờ canh cánh mãi không thôi
Có những lúc gượng cười vơi u ẩn
Rồi vẫn tròn một thoáng dậy sầu tơi
Tâm sự buồn đầy vơi ai hiểu thấu
Chỉ âm thầm đau đáu một mình ta
Lắm bao chiều ngắm tà dần khuất dấu
Bước chân thầm tự bảo cố phôi pha
Muốn quên đi sao mà lòng vẫn nhớ
Muốn hết rầu trăn trở hãy còn đây
Muốn nhẹ nhàng từ nay phong kín ngõ…
Dạ cứ hoài vò võ vấn vương Ai…
Còn ở anh cũng ngày như mọi ngày
Sương điểm trắng trải dài nơi khoé mắt
Thương với nhớ đầy ngất đỉnh trời mây
Nhưng chẳng thể vói tay mang xuống đất
Không gian tối cuốn chặt mảnh vườn đông
Từng từng chập bềnh bồng muôn vạt xám
Chim nhớ bạn rũ cánh cạnh bờ sông
Muốn bay kiếm lại không nơi tìm đến
Đêm u tịch rỉ rên ngoài mé cỏ
Trong góc phòng ngồi đó kẻ bâng khuâng
Lặng âm thầm khảy đàn theo nhịp thở
Âm vang buồn gửi gió thả xa xăm…
V. Quỳnh ơi! Bóng tàn đang phủ kéo
Nỗi luyến lưu thắt thẻo ruột gan tình
Nửa lỡ làng nửa mình ngăn cách nẻo
Phải cam đành thấu hiểu đợi ba sinh
Em nhìn kia! Lung linh trên cõi lộng
Trăng sao ta vẫn phóng ánh khung trời
Dẫu chầm chậm chìm rơi và khuất bóng
Cũng sẽ rồi chuyển động trở về nơi
Mai mốt đây dòng đời trôi tới mãi
Bếp tro tàn còn đấy xác tro trơ
Ai có hiểu dòng thơ từ thuở ấy
Đôi Ma Hồn sống lại giữa cung mơ…
6/2/2019
Nguyễn Thành Sáng
Xuân Nầy Có Anh
Mùa xuân nầy ấm áp phải không anh
Hoa chớm nụ trên cành xanh màu lá
Tiếng ríu rít của đàn chim mọi ngả
Lộc đâm chồi rộn rã phả không gian
Mùa xuân nầy buông sợi nắng chói chan
Soi sáng rọi vô vàn muôn sắc thắm
Xóa nghịch cảnh gom tình xa vạn dặm
Khắng khít gần gửi gắm chữ yêu đương
Mùa xuân nầy xua giọt lệ thê lương
Thỏa hy vọng đoạn trường treo ánh lửa
Tô hạnh phúc rạng ngời bên khung cửa
Miệng mỉm cười vai tựa ngớt sầu đau
Mùa xuân nầy thúc giục miếng trầu cau
Se duyên nợ ngàn sau luôn bền chặt
Thôi khắc khoải với mây buồn giăng mắt
Và đêm dài héo hắt dưới trăng đơn
Mùa xuân nầy phai ảo ảnh chập chờn
Phôi chua xót giận hờn vương ngọc biếc
Trải giấc mộng tươi hồng xoa nuối tiếc
Tay cầm tay đâu chiếc bóng võ vò
Mùa xuân nầy đẩy ngọn bấc co ro
Con sóng vỗ chuyến đò trưa tấp nập
Cho trai gái ươm mầm trao e ấp
Đôi chúng mình tràn ngập tháng ngày vui
Mùa xuân nầy trời đất bỗng khiến xui
Đường rảo bước thưởng mùi hương ngào ngạt
Diều tung cánh đồng quê ngân tiếng hát
Phấn khởi lòng dào dạt bản hoàn ca
Mùa xuân nầy chất ngất những thiết tha
Niềm quyến luyến đậm đà câu trân quý
Anh đã đến mang dòng thơ tuyệt mỹ
Khảy cung thương đệm ý nghĩa cuộc đời
Mùa xuân nầy chẳng bứt rứt chơi vơi
Môi mật ngọt thay lời em dâng hiến
Thuyền duyên mãi vượt trùng khơi rộng biển
Hai mảnh hồn vĩnh viễn thuộc về nhau.
February 6, 2019
Tam Muội
nhatlang.com
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (100).. (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1000) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1001) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1002) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1003) (Nguyễn Thành Sáng)
- Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1004) (Nguyễn Thành Sáng)