Thơ: Cái Nghề Sang Chảnh

Tác giả: Phan Trọng Nghĩa

Bác tài xế, cái tên đầy kiêu hãnh.
Đã cho tôi, biết bao năm tháng yêu nghề.
Biết đó là nghề, sống chết thật mong manh.
Tôi chấp nhận, hy sinh cho nghề cao cả ấy.
Nghề lái xe như là một cơn gió lạ.
Thổi vào tôi, khơi dậy những đam mê.
Tuổi trẻ trong tôi, như say đắm yêu nghề.
Như duyên số, từ xa xưa định sẵn.
Nghề lái xe, là cái nghề sang chảnh.
Đã yêu nghề, thì phải biết làm thơ.
Lúc giàu sang, khi nghèo khó tồi tàn.
Biết đặt trong lòng nỗi niềm riêng thầm lặng.
Là tài xế, phải tỏ ra lịch lãm.
Phóng khoáng phong lưu, cho giống kẻ hào hoa.
Biết đánh bi da, biết nhảy với đàn bà.
Biết ca hát, và làm thơ tình tặng gái.
Là tài xế, đâu cần phải giỏi võ.
Mà tự lòng xuất phát một tình thương.
Hướng kẻ sai lầm, đi đúng lại con đường.
Khuyên kẻ ác, trở thành người lương thiện.
Người tài xế, là một người nghệ sỹ.
Biết hát ca, và biết đàn guitar.
Lời bài hát hay, làm tâm hồn người rung động.
Điệu nhạc hay, cũng xao xuyến lòng người.
Chưa phân loại
Uncategorized