Tác giả: Nguyên Đỗ
Mỗi thi sĩ có mỗi đường suy nghĩ
Cũng lớn lên và cũng trưởng thành ra
Với thời gian, không khéo hóa triết gia
Khi tư tưởng chín muồi, hệ thống hóa
Mỗi thi sĩ dùng ngôn từ biến hóa
Vẽ vời cho cuộc sống đẹp như thơ
Khóc thương đời, tình dang dở, đợi chờ
Của nhân thế những mảnh đời dâu biển
Mỗi thi sĩ mỗi ngày qua tiến triển
Mạch thơ sầu, bút thần vẽ trăng sao
Khúc yêu thương mãi mãi sẽ dạt dào
Từng điệu nhạc thấm vào hồn bạn đọc
Mỗi thi sĩ khoảng thời gian thoáng chốc
Tỏ lời tình bất tử mộng trăm năm
Yêu nàng thơ hơn cả ánh trăng rằm
Nên có lúc trở thành nhà hiền triết
Nguyên Đỗ
Cũng lớn lên và cũng trưởng thành ra
Với thời gian, không khéo hóa triết gia
Khi tư tưởng chín muồi, hệ thống hóa
Mỗi thi sĩ dùng ngôn từ biến hóa
Vẽ vời cho cuộc sống đẹp như thơ
Khóc thương đời, tình dang dở, đợi chờ
Của nhân thế những mảnh đời dâu biển
Mỗi thi sĩ mỗi ngày qua tiến triển
Mạch thơ sầu, bút thần vẽ trăng sao
Khúc yêu thương mãi mãi sẽ dạt dào
Từng điệu nhạc thấm vào hồn bạn đọc
Mỗi thi sĩ khoảng thời gian thoáng chốc
Tỏ lời tình bất tử mộng trăm năm
Yêu nàng thơ hơn cả ánh trăng rằm
Nên có lúc trở thành nhà hiền triết
Nguyên Đỗ