Tác giả: Trần Đức Lập
Tiếng Gà Trưa
Gà ai gáy ráng canh trưa ? vừa như thôi thúc, lại vừa vắng xa. dịu dàng sợi nắng thướt tha. nghiêng nghiêng bóng đỗ hiên nhà buồn tênh. ừ, thôi,..
Tóc Thu
Mùa thu. ghé lại bên đồi. tóc người nghiêng. tím mây trời chiều nay. thu về. ngọn gió heo may. ta còn một chén đắm say. tặng nàng. chiều...
Tự Trào
Tự trào. rơi từ kiếp nọ , Đến đây. thêm vài kiếp nữa, Cơn say vẫn còn. thôi. làm một chiếc thuyền con. lênh đênh ngày tháng. cho mòn trần...
Vô Cùng
Rót xuống đêm đầy. giọt rượu tàn phai. câu thơ chảy tràn miệng cốc. men cay. rót xuống môi này. nụ hôn nồng say. lệ rơi, tiễn bụi mưa bay. qua...
Vô Lượng
Vô lượng. bước qua chiều vừa nhạt. nắng đã quái hơn ta. con đường về còn lại. lung linh nửa ánh ta.̀. ̀. hồn trống không như gió. thổi...
Vô Tình
Qua chiều. vướng giọt mưa sa. rơi trên vai áo đã nhòa. dấu xưa. đường nghiêng, Nghiêng bóng mây đưa. ta về, Phố cũ như vừa bâng khuâng. chiều...
Xuân Và Thơ
Xuân và thơ. đêm xuân rơi giữa ánh trăng mờ. nâng chén rượu nồng ngẫm tứ thơ. ta nghe thanh vắng càng im lắng. đẫm quyện càn khôn đến ngẩn...
Đêm
Đêm. đêm trôi. như một dòng sông. mang em. về tận thuở hồng hoang xưa. ngàn sao. rụng xuống cơn mưa. đêm thành cổ tích, Ta vừa thoát...
Đêm Giao Mùa
Đêm Giao Mùa. ta lững thững. bên dòng đêm tịch lặng. nghe mơ hồ. khoan nhặt tiếng thời gian. chén trà khuya. ướp đẫm vị Xuân sang. cõi trăm năm. em...
Đêm Trần Gian
Đêm trần gian. ngỡ giấc chiêm bao đến vội vàng. hoàng hôn thẩm sắc tím ngày sang. nghiêng chiều góc cũ loang màu phố. vai ẩm bờ sương chén rượu...