Tác giả: Phùng Quang Thuận
Vầng Trăng Khuyết
Bàn tay mềm ngón nhỏ. kéo căng sợi chỉ mành. thêu vầng trăng khuyết lạnh. kết hạt cườm long lanh. trên áo choàng phiêu lãng…. hai mươi năm giang...
Văn Thơ
Gió xuân về. trong một quán cà phê ế. ở một nơi thật vắng. có một nhà văn. tóc trắng. đang rất khó khăn. còng lưng làm thơ. gởi tứ phương. không...
Văn Khoa Mùa Hạ Cuối
Em xưa gầy như hạc. đạp xe vô giảng đường. tóc ngắn vạt áo ngắn. tâm hồn chưa vấn vương. anh ở dơ tóc dài. khói thuốc vàng ngón trỏ. quần jean...
Vân Du
Nếu mai này hết việc. cửa nhà đã bình an. ta thỏng tay lên đàng. tìm các tuyệt tình sư thái bốn phương. để xin một chút buồn. và chia lại một chút...
Vẫn Còn Chưa Biết
Cho tôi xin một lần. trở về sân trường cũ. tuổi hai ta mười sáu. môi hồng , mắt như sao. em lườm lườm ,chân sáo. tôi vờ ngó trời cao. tình như tờ...
Ước Mơ
Mối tình đầu không may. gửi tôi sợi tóc dài. em đi vào ngõ vắng…. bao năm tình cay đắng. không gặp lại một ngày. mối tình sau long đong. khi em...
Ước Gì
Ước gì. ta tặng được cho em. một phần thời gian của ta. cây cổ thụ già. nói với đóa lan hương. lung linh khoe sắc. em sẽ xinh đẹp, tươi tắn và...
Tuyết
Tuyết vẫn lạnh như ngàn xưa đã lạnh. lửa bây giờ không đủ ấm tay nhau. một chiều Đông nhìn lại tóc phai màu. chợt tiếc nhớ những ngày xuân nắng...
Tùy Thuận
Mùa đông. trời khô lạnh. trong vườn. trăm hoa chào đón Tết. cô tạo một con suối nhỏ. bên thềm nhà. rải hạt ngủ cốc. cho chim rừng. uống nước...
Tụng
Bỏ... bỏ... bỏ...bỏ...bỏ. buông... ái lạc xa. cuồng si xa. mộng tưỡng xa. duyên nợ cũng đành xa... oan trái xã. đố kỵ xã. sân hận xã. oán thù...