Tác giả: Phùng Quang Thuận
Tủi Già
Ta đứng trông hoài lòng lạnh giá. cỏ nội thành ướt đẫm sương sa…! mai về bỏ cõi người ta. nhân gian ai khóc lão già này không…?..
Tự Thán
Sáu mươi năm lẻ. tuổi đã vào thu. gia cảnh lu bu. công việc lu bù. tiểu đường huyết áp. gối mỏi mắt mù. mà sao, mà sao. trí vẫn ngu ngu. tâm còn lú...
Tử Sinh
Thấy sinh ra. ai cũng vui. thấy già thì lo buồn. bệnh là đau khổ. chết mọi người đều kinh sợ... sinh lảo bệnh tử. không ai tránh khỏi. thường sự...
Trường Tôi
Trường tôi , bên bờ kênh mơ mộng. qua chiếc cầu già cỗi cong cong. áo nữ sinh , trên cầu gió lộng. bay vào mơ chắp cánh thiên thần. trường tôi nghèo...
Trung Thu Ra Biển
Trung thu này ra biển. tìm lại một dáng huyền. lang thang trên bờ cát. chiêm nghiệm về nhân duyên. trung thu này ra đảo. lánh cuộc đời xôn...
Tro Tàn
Còn một chút tro tàn em bỏ lại. ta mang về sưởi ấm một bàn tay. rồi nhen nhúm ngọn lửa hồng mơ mộng. lại vô tình đốt cháy một rừng...
Trăng Mật
Nói nữa đi em. những mật ngôn ẩn ngữ. những lời tình. em giấu tận thâm tâm. nhũng ngôn từ. ngây dại mấy ngàn năm. đưa anh đến những bến bờ mê...
Trái Tim Bệnh
Sư dạy rằng:. mỗi buồn phiền. là một cây gai nhọn. mỗi hoài nghi. là một mủi kim. mỗi tham si. là một mủi tên. mỗi oán thù. là một ngọn lao...
Trái Thông
Mỗi khách qua đây bỏ chút buồn. biến thành hoa cỏ phủ đồi truông. tôi thấy nhiều tim đen, nứt nẻ. rơi trên thãm cỏ , lệ còn...
Trả Lại Thiên Đường
Trả lại em những Thiên Đường hư ảo. ta trở về với khỉ vượn hưu nai. với thủy động chốn sương mù áo não. những vạt rừng hoang vắng gập ghềnh...