Tác giả: Phùng Quang Thuận
Sóc Rừng
Tôi con sóc rừng. người bắt về chợ bán. may mắn xổng chuồng. trốn lên ngọn cây cao. con sóc lạc loài. miệt mài tìm đồng loại. chạy một mình...
Say
Khuất Nguyên trầm mình. để giữ tròn khí tiết. mỹ nhân tự sát bằng hoa. làm đời tiếc nhớ đến mình. tên tử tù cắn lưỡi trong ngục lạnh. để khỏi mất đầu...
Sáu Mươi
Đứng trước cửa Thiên Đàng và Địa ngục. xin gửi lại đời vinh nhục đời trao. gửi thân tàn ma dại những cơn đau. cho thấm thía những đêm dài trăn...
Sáo Trâu
Em là chim sáo ,ta là trâu. hai ta là bạn chốn đồng sâu. em đứng trên sừng ca múa hát. ta nhìn âu yếm vểnh tai trâu. em hót líu lo ta chẳng hiểu. vây...
Sân Nhà Cũ
Ở đâu cũng đông. chỉ nơi này vắng , Một mình thôi. ngồi ngẫm chuyện đời. thuở ấu thời. anh em đầy sân nắng. nói cười vui. đùa giởn sum vầy...
Sa Ngộ Tịnh
Xin làm sa ngộ tịnh. đi theo Thầy thỉnh kinh. dắt ngựa và gánh đồ. xin cơm Thầy trò độ. rửa bát rồi giặt y. xin làm sa ngộ tịnh. bỏ Sa Hà...
Rừng
Chúng ta, Đôi ngựa gầy ốm yếu. dắt dìu nhau. tìm chổ trú giữa rừng nhà ...! sai gòn nguy nga. con người xa lạ. đôi ta trôi giạt giữa biển...
Rong Rêu
Như rong rêu âm thầm trong nước lặng. vươn sợi buồn với tới bóng trăng trôi. tôi với em mỗi đứa một phương trời. mà mắt mỏi trông vời về một...
Rong Chơi
Buổi sáng. lên Linh Qui Pháp Ấn. ngắm sương tan. mặt trời hồng. treo trên dãi băng mây. chào ngày mới huy hoàng. buổi trưa. đi thuyền vào động...
Rồi Sẽ
Như chiếc lá. trôi theo dòng nước lũ. sẽ một ngày nằm lại bãi bờ xa. ta rồi sẽ có một ngày từ giã. thị thành vui. tìm cội cây già. vài phiến đá...