Tác giả: Như Thị Lê Đăng
Bát Lục Yên
BÁT LỤC YÊN! xáo hư không để. vớt mầm bình sinh…. thắc thỏm chi với lọn tình. cho tương tư đốn rách tinh anh mờ. ghét thương nghiến đám giang...
Cuộc Rượu Chưa Tàn
CUỘC RƯỢU CHƯA TÀN. cuốn lọn rơm vàng ta quay mình lại. tựa bên nhau cùng nâng chén nông bần. uống vô tư mắc chi đời mà phải…. dẫu biết đông về khóac...
Lũ Chiều
LŨ CHIỀU! bơ thờ ngồi đếm cá bơi. ngu ngơ rều rác giỡn chơi quanh thềm. rơm quen sống phận bình yên. vô tình bèo cõng phiêu diêu giang hồ...
Mẹ Và Giêng Hai
MẸ VÀ GIÊNG HAI. xuân chao rách tấm giêng hai. mẹ bòn cơ cực vá vai đoạn trường. trần thân phơi tủi gió sương. ngọn bấc quơ nát vạt nương...
Nỗi Niềm Thu
NỖI NIỀM THU! ngồi đây nhặt lá vườn thu cũ. chạnh nỗi niềm riêng ở chốn này. sương khói leo bờ nhen quạnh quẽ. tìm quên lặng lẽ giữa hao gầy. đò...
Nụ Cười Vô Ngôn
Phật về nụ mỉm tịnh yên. từ uyên nguyên đã an miền Thái không. phật dạy tất cả trong con. nước mây sương gió một nguồn không hai. ngừng truy quá...
Sen
Xuân hơ hớ cũng già thôi. mùa thay ve ứa khúc li tao buồn. phượng phơi tình hạ vấn vương. chỉ sen đằm giữa vô thường thảnh thơi. rũ bùn vươn dậy...
Thực Tại Đản Sanh
Người về từ cõi Thái không. và thị hiện với tấm lòng đại bi. hào quang rực Lâm Tỳ Ni. cánh Sen nâng đỡ Hài nhi mỉm cười. hương Vô ưu tỏa muôn...