Tác giả: Nguyễn Quang Long
Chày Cối
Ủ rũ canh dài cối đợi mong. sao chày lại gác mãi nằm không. âm thầm cách trở còn đâu thắm. lặng lẽ lìa xa hết mặn nồng. lắm bữa thì phang hoài cả...
Chày Cối.
(ngũ độ thanh). nhạt nhẽo còn đâu thấy cảnh gồng. do chày để cối mãi nằm trông. cần treo tĩnh lặng phai màu thắm. mỏ rũ trầm thinh nhạt sắc...
Chén Sầu
Gót cả cho tôi trọn chén sầu. người đem cay đắng trả cho nhau. sao đành rũ bỏ lời thề ước. để lại trong lòng dạ nhói đau. nguyện ước còn đâu, buồn...
Chết Vì Gái
(ngũ độ thanh – nhất vận). vì ham ngắm mãi ả môi hường. khiến cả xe người lọt giữa mương. thuở chạy trên bờ xem đã chướng. giờ bay xuống lạch...
Chia Ly Cũng Bởi Phận Nghèo
Chiều một mình ngồi nghe biển hát. đàn hải âu phiêu bạt về đâu. em đi rũ bỏ tình đầu. để anh ôm một niềm đau bẽ bàng. em tham sang phũ phàng rũ...
Chia Ly Ngày Xanh
Buổi chia ly lòng chợt thấy bơ vơ. trời nhẹ gió mây hững hờ trôi dạt. xa nhau rồi, biển như không còn hát. buồn lăn tăn, nhè nhẹ sóng xô bờ. xa...
Chờ Ai
Trong lòng lặng nỗi buồn vây. tàn canh rệu rã tim này ngẩn ngơ. đêm đông thao thức đợi chờ. vườn duyên lạnh lẽo vẩn vơ trong hồn. cô phòng quạnh...
Chờ Con
( giao cổ đối – cú trung đối ). mẹ vẫn trông hoài để gặp ta. bàn chân nhẹ bước dưới trăng tà. nhìn quê cũ, đợi con từng tháng. nhớ trẻ bao ngày,..
Chờ Duyên
(ngũ độ thanh). duyên tình sớm lạc giữa trùng khơi. kẻ vẫn ngồi đây tiếc sự đời. ngẫm lại đêm buồn cho tủi rót. thương về bến cũ hận sầu lơi. dòng...
Chờ Duyên.
(thủ nhất tự - tứ quý - ngũ độ thanh). một ánh trăng vàng ngả giữa sông. mành thu mát dịu ngỡ duyên nồng. mong hòa cảnh sắc tươi ngày hạ. muốn gảy...