Tác giả: Hương Việt
Tịnh Tâm
Khi nằm ý niệm chẵng âm thanh. hơi thở vào ra giữ Phật danh. mắt nhắm lòng lành trong sáu khắc. gối tay tâm tịnh suốt năm canh. điệp nồng vì bởi...
Tình Thơ
Tôi biết rằng người đã cố quên. dù bao kỷ niệm rất êm đềm. bài thơ tôi viết cho người ấy. tôi mãi còn vương chẳng thể quên. người đã sang sông...
Tình Vĩnh Cửu
Ru em từ độ xuân thời. bây giờ tóc bạc da mồi ru xuân. trăm năm tình đến mấy lần. để cho tôi gọi tự thân kiếp này. tình nồng tình lại thêm say...
Tịnh Độ
Lúc đi rãnh rỗi niệm Di Đà. tâm nhiếp chân thành một bước qua. miệng xướng Hồng Danh cầu Cực Lạc. ý ghi Tịnh Độ thoát Ta Bà. kinh hành vườn vắng...
Trăng Khuyết
Tặng người một nửa vầng trăng. chỉ còn một nửa hoa đăng bên này. trăng vàng gởi gió ru say. nửa vầng trăng khuyết chở đầy nhớ thương. hương...
Trăng Lặn
Nhớ ai ai nhớ nhớ sầu ai ! thức trắng đêm tàn dạ rức ray. ngấn lệ trong tim cay khoé mắt. lời thơ ngàn dặm cánh chim bay ! gió cuốn tình...
Trăng Thu
Đổ lá vàng bay trời đón thu. trông xa mờ mịt khói lam mù. thuyền ai thấp thoáng vờn trên sóng. bỗng nhớ Trang Đài bóng nguyệt ru. bến vắng...
Tri Ngộ
Một chút tình sơ gởi đến Người. quê hương sóng vỗ cách ngàn khơi. biết nhau thơ ký lời tâm sự. canh cánh bên lòng dạ chẳng vơi ! hương...
Trời Nổi Cơn Thần
Trời nổi cơn thần dạy thế nhân. tim yêu chan chứa xích cho gần. cuộc đời sấm chớp bao nhiêu tuổi ?! chỉ có tâm thành mới vẹn phân. đạo mầu...
Trời Thu Gợi Nhớ
Trời thu gợi nhớ nổi niềm riêng. nhớ quá đi thôi khổ lụy phiền. từng cánh lá vàng rơi xót dạ. mùa thu lại đến ngập tình riêng. mong được cùng...