Tác giả: Hồng Dương
Rượu Nghiêng Nửa Vạt Môi Hồng
Một mình một chén ba tô. cụng chênh ngọn gió đêm mờ mặt trăng. nghiêng lòng đến buốt hàm răng. cắn ly vỡ nát mới rằng đắng môi. mắt đen thâm ngó xa...
Rước Trăng
Nắng chiều tím sương lan chiều tím. lững lờ trôi chiều tím nhẹ trôi. xa mờ lắng đọng đưa nôi. mây bay sương khói cưa vơi nỗi niềm... nắng đã tắt...
Rụng Cách Thơ Bay
Trời thu khoác áo lụa mềm. trăng rằm mọng chín bên thềm ai căng. dòng đời huyễn hoạc thời gian. đất trời chuyển dạ lệ chan nát lòng. kiếp đời trải...
Ru Trăng !.
Đừng !... mang nỗi nhớ vào đêm. đừng mang khao khát lạc miền ảo hư. lỡ làng rồi .... nỗi tâm tư. ta tan nát dạ giã từ mơ trăng.... hoàng hôn...
Ru Trăng
Đêm hiu quạnh đêm mùa đông lành lạnh. trời nhiều mây nên thấy chạnh lòng ta. trăng một mình trăng trãi vuốt mây ra. trăng không nói trăng nhìn ai...
Ru Tình !
Hơi thở phà phả khói mỏng sương bay. ngực cong ưỡn phơi bày đào nguyên ủ. cho nhẹ nhõm thoảng hồn qua giấc ngủ. nớt tơ sầu khâu phủ khí trong veo...
Ru Tình
Trong chiều gió lộng mênh mông. bài thơ anh viết ru nồng lời yêu. ru em say mộng mĩ miều. ru tình giọt nắng buổi chiều xanh xao. ru em vào cõi ngọt...
Ru Người Trong Mộng
Ru em ngủ khi chiều vừa tắt nắng. gọi ánh trăng sâu lắng giữa làn sương. ta nhẹ nhàng gom góp những mùi hương. của em đọng vãi vương trên môi...
Ru Mộng
Ta đứng giữa một vùng trời bất tận. nắng ngã mình trên cánh nhạn phiêu linh. chân cứ bước mà lòng không hối hận. để tìm về bên lối nhỏ xuân...
Ru Em...
Ru em ngủ trong veo giọng hát. à ơi em bát ngát mênh mông. ru em trong chốn mây hồng. ru em giấc mộng bềnh bồng chiều xưa. mai nắng xế anh đưa gió...