Tác giả: Hồng Dương
Nguyệt Tận
Làn nắng nhạt xuyên qua ngàn khe lá. gợn màu vàng rồi ngã xuống vườn mơ. mái tóc đen nghiêng óng iếng đợi chờ. em len lén lay bờ mi mỏng...
Nguyệt Lạnh !
Trăng thu hiển hiện dưới sông ngà. có lạnh lắm không hỡi Nguyệt Nga. bóng lẻ đêm thâu lòng quạnh vắng. đơn côi gió dữ dạ ngàn xa. nghìn sâu nín lặng...
Nguyệt Chờ
Bao năm đi lạc bến thuyền tình. sóng đời vỗ mãi khiếp phiêu linh. gió ơi dội mãi lòng chi nữa. lá cuốn khơi mờ dạ lặng thinh. bạc trắng tóc mày...
Nguyện Vì Hoà Bình
Dòng sông chảy nước mang hồn chảy. như dòng đời không mảy may buồn. để lòng son sắt mây tuôn. để anh sống mãi theo luôn đời trần... tổ quốc cần...
Nguyên Tiêu Lạc
Lưu linh rát dạ suốt canh thâu. mấy dặm đường xa lại bấy sầu. bước lệch chiều, nên thềm hụt hẫng. gặp bờ vực dốc, thụt lùi sau. mê sương lạnh, tóc...
Nguyên Tiêu Bên Mộ
Đã thấy xuân đi lạc trước nhà. nguyên Tiêu lệ ứa xót tình Cha. cung thiềm ẩn dật làn mây trắng. ánh nguyệt run lay cảnh xế tà. ngước mắt nhìn non non...
Nguyện Chết
Nếu tôi chết xin cho ngọn gió. thả xác tro mặc nó cuốn đi. xin thưa không tiếc điều gì. cho đời khốn kiếp hận vì đua tranh... nếu tôi chết hãy...
Nguyện !
Thơ người viết vội giữa bình minh. bỗng thấy trong tâm ngượng chín mình. hạn chí nhiều khi nồng nõn mượt. thu váng lắm lúc rũ chiều xinh. mấy đời...
Người Đàn Bà Hát
Con sóng biển rập rờn theo làn gió. trăng nghiêng nghiêng soi rõ bóng hàng dương. tiếng đàn rung tan vỡ một màn sương. mây phiêu lãng vấn vương trên...
Người Đàn Bà Cũ
Đàn bà cũ xác thân lòng uất nghẽn. hẵn thu tàn trăng thẹn với thế nhân. hỡi khát khao đốt cháy khắp cõi trần. nguyên lý sống của ngàn năm bất...