Ra Đi

Tác giả: Anh THi Đi

Tôi xa quê hương
Xa những con đường
Xa mái trường đong đầy kỹ niệm
Xa đêm mưa, ánh chớp tắt liệm
Xa những ngày thần tiên
Xa láng giềng
Xa những người thân thiết
Xa cả những người không quen biết
Tất cả đều xa......

Xa rất nhiều
Nhưng chỉ có mình mẹ tôi hiểu
Trời hôm ấy rất buồn,
cố nén lại những cơn mưa...
Sông lặng sóng,
những tia nắng vàng nhạt lưa thưa....

Tôi ra đi theo cha,
cuối mùa kháng chiến.
Nhưng quê hương,
vẫn còn nguy biến.
Khoảnh khắc đau thương,
cảnh xáo thịt nồi da......

Đây vùng giải phóng
Trời cao gió lộng
Rừng mía xanh mượt mà
Rừng dừa vẫn bao la
Cô giáo xinh như mộng
Trẻ thơ tập đánh vần ê a....
Đất nước hồi sinh kỳ lạ...
Chiến thắng sẽ về ta...

Đây vùng giải phóng
Tiếp bước cha ông....
Đội nón tai bèo...
Mặc áo ni lông dầu,
xanh màu trong nặng
Ruột tượng đầy gạo,
tình đân trong trắng.
Tên đường hành quân,
dép lốp chung tình,
theo từng bước gian truân..
Súng trên vai, thành chiến sỉ kiên trung
Súng trên vai, thành quân giải phóng anh hùng....

Tôi ra đi, nơi quê nhà mẹ trông ngóng
Tôi ra đi, mẹ nặng triũ trong lòng
Tôi ra đi một lần, và không bao giờ ân hận
Bởi tôi ra đi, sẽ mang chiến thắng về cho non sông....

Tháng 6.1973

Anh Thi Đi
Chưa phân loại
Uncategorized