Ngược Mưa

Tác giả: Trường Phi Bảo

Em ngược đường, ngược phố xá, ngược mưa
Tìm đến anh, hỏi mượn bờ vai xưa đặng khóc
Đi đến nơi nào cũng thấy đời lăn lóc
Đôi khi thèm vòng tay ấm từ anh
Muốn được gục đầu lên vai ấy khóc ngon lành
Như cái thủa mình còn là cô bé
Hãy cho em nhón người lên hôn nhẹ
Vầng trán anh, sao quá đổi muộn phiền
Em bây giờ cũng lắm mối truân chuyên
Buồn và tủi theo thời gian hiện hữu
Xa anh rồi em vẫn hoài ấp ủ
Ảnh hình nào, như tóc rũ phai sương
Ào ra phố, tẩm quất những yêu thương
Mưa nặng hạt rắc vấn vương sợi nhớ
Anh bên bồi, em nghiêng mình bên lỡ
Khúc tình xưa, đành chia đôi cơn mơ
Ngược tim anh, em tìm lại vần thơ
Ngược kỷ niệm, em dại khờ vấp ngã
Sau chặng đường yêu đương đầy sỏi đá
Phía cuộc tình giọt nước mắt xót xa
Bờ vai anh vẫn ấm áp thế mà
Cho em được thêm một lần úp mặt
Vòng tay anh, xiết vòng eo thiệt chặt
Hôn thiệt nhiều những bế tắc khổ đau
Tàn nhẫn quá, giờ mới nhận ra nhau
Em khác xưa, và anh cũng khác xưa
Chỉ duy nhất còn xót lại cơn mưa
Là chứng nhân cho mối tình cũ kỹ
31-1-2007
Chưa phân loại
Uncategorized