Tác giả: Nguyễn Mạnh Cường
NẾP NHÀ - (Triết lý sống còn)
Nhân sinh cũng một “Nếp Nhà”
Dọc ngang cũng một quê ta, quê mình
Lập nghiệp cũng một mưu sinh
Cuối cùng cũng một quê mình đấy thôi
Nhân duyên cũng bởi ông trời
Se sợi chỉ nhỏ kết đời chúng ta
Nên, thì mãi một mái nhà
Không, chào đoàn kết kẻ xa, người gần
Đời người với một chữ nhân
Lối sống đạo đức vẫn cần biết bao
Phúc phần tựa ngọn núi cao
Tu nhân, tích được đức vào cùng ta
Nói gần rồi lại nói xa
Tự thân nỗ lực chúng ta dũa rèn
Thanh bạch không chỗ đớn hèn
Ngẩng cao mà sống bon chen thôi vừa
Trời ban cũng chẳng phải thừa
Ông lấy cái đó, Ông đưa cái này
Luật đời còn đấy ai hay
Lách luật nhân quả đời này có không !
Trời ban ta nhận đủ vòng
Ít hơn một chút cũng không mất gì
Chỉ sợ trong lúc sân si
Lạc lòng đánh đổi những gì chính ta
Bản ngã vốn đã nghe qua
Bằng xương bằng thịt mới ra làm người
Cốt nhục cha mẹ con ơi
Trời sinh tính nết đời người biết đâu.
Dò sông, dò bể biết sâu
Đã ai dò được đến đâu lòng người
Bề ngoài thân thiện tươi cười
Trong thì sắm chiếc nồi mười luộc quay
Trăm năm ba sáu ngàn ngày
Nhất nhật hai bốn tính ngay ra giờ
Sáu mươi giây phút ta chờ
Tám trăm bảy sáu ngàn giờ, phút giây
Đồng hồ đếm ngược thấy đây
Nhưng ai ngồi đếm trời mây mỗi ngày
Đích đến cũng luôn đổi thay
Tuỳ vào nhân cách chuỗi ngày hôm nay
Đời sống cũng lắm mê say
Thú chơi tao nhã xưa nay vẫn thường
Dân gian muôn kiểu dặm trường
Lắm trò tiêu khiển tai ương trong đầu
Ngoài rừng cây lá thấy sâu
Thiên nhiên vẫn vậy có đâu lạ mà
Sợ nhất trong đám người ta
Bắt sâu bỏ đó dựng ra bao điều
Vạch lá rồi lại lắm chiêu
Qua cầu rút ván lắm điều trái ngay
Làm kẻ ném đá giấu tay
Ngậm máu rồi lại phun ngay cho người
Muôn kiểu nói nói cười cười
Ngậm đầy lá ngón nhận người anh em
Trăm chuyện đưa đẩy nhá nhem
Khuấy cho đục nước chui chen lấn vào
Rừng cây lá vẫn lao xao
Đời người vẫn cứ thanh tao an bình
Mặc kệ tư tưởng bất minh
Ta không hổ thẹn lòng mình an nhiên
Khi chưa gặp được chữ duyên
Thì nên giữ vững con thuyền chiến binh
Cầm lên bởi đó thông minh
Trí tuệ buông bỏ thế tình chắn che
Nhân sinh chỉ khóc mình nghe
Nhân sinh để thấy luôn khoe nụ cười
Nhân sinh muôn nẻo đường đời
Nhân sinh kiếp sống làm người biết cho
Đường đời chẳng hết nỗi lo
Không đi thẳng được quanh co đường vòng
Không thời xe cũng bằng không
Gặp thời một tốt thành công đâu ngờ
Hãy biết tận dụng nguy cơ
Trở thành cơ hội vượt giờ khó khăn
Nghiêm khắc tôi luyện thật chăm
Kiên trì, nhẫn nại khó khăn sá gì
Vượt qua tất cả sân si
Vượt qua tất cả những gì đau thương
Vượt qua tất cả chiến trường
Vượt qua tất cả yêu thương “Nếp Nhà”
Bình an gửi đến chúng ta
Bình an đem đến tạo ra “Nếp Nhà”
Bình an nhắn gửi phương xa
Bình an sẽ đến muôn nhà yên vui
(NMC - Nếp Nhà - 12/4/2021)
Nhân sinh cũng một “Nếp Nhà”
Dọc ngang cũng một quê ta, quê mình
Lập nghiệp cũng một mưu sinh
Cuối cùng cũng một quê mình đấy thôi
Nhân duyên cũng bởi ông trời
Se sợi chỉ nhỏ kết đời chúng ta
Nên, thì mãi một mái nhà
Không, chào đoàn kết kẻ xa, người gần
Đời người với một chữ nhân
Lối sống đạo đức vẫn cần biết bao
Phúc phần tựa ngọn núi cao
Tu nhân, tích được đức vào cùng ta
Nói gần rồi lại nói xa
Tự thân nỗ lực chúng ta dũa rèn
Thanh bạch không chỗ đớn hèn
Ngẩng cao mà sống bon chen thôi vừa
Trời ban cũng chẳng phải thừa
Ông lấy cái đó, Ông đưa cái này
Luật đời còn đấy ai hay
Lách luật nhân quả đời này có không !
Trời ban ta nhận đủ vòng
Ít hơn một chút cũng không mất gì
Chỉ sợ trong lúc sân si
Lạc lòng đánh đổi những gì chính ta
Bản ngã vốn đã nghe qua
Bằng xương bằng thịt mới ra làm người
Cốt nhục cha mẹ con ơi
Trời sinh tính nết đời người biết đâu.
Dò sông, dò bể biết sâu
Đã ai dò được đến đâu lòng người
Bề ngoài thân thiện tươi cười
Trong thì sắm chiếc nồi mười luộc quay
Trăm năm ba sáu ngàn ngày
Nhất nhật hai bốn tính ngay ra giờ
Sáu mươi giây phút ta chờ
Tám trăm bảy sáu ngàn giờ, phút giây
Đồng hồ đếm ngược thấy đây
Nhưng ai ngồi đếm trời mây mỗi ngày
Đích đến cũng luôn đổi thay
Tuỳ vào nhân cách chuỗi ngày hôm nay
Đời sống cũng lắm mê say
Thú chơi tao nhã xưa nay vẫn thường
Dân gian muôn kiểu dặm trường
Lắm trò tiêu khiển tai ương trong đầu
Ngoài rừng cây lá thấy sâu
Thiên nhiên vẫn vậy có đâu lạ mà
Sợ nhất trong đám người ta
Bắt sâu bỏ đó dựng ra bao điều
Vạch lá rồi lại lắm chiêu
Qua cầu rút ván lắm điều trái ngay
Làm kẻ ném đá giấu tay
Ngậm máu rồi lại phun ngay cho người
Muôn kiểu nói nói cười cười
Ngậm đầy lá ngón nhận người anh em
Trăm chuyện đưa đẩy nhá nhem
Khuấy cho đục nước chui chen lấn vào
Rừng cây lá vẫn lao xao
Đời người vẫn cứ thanh tao an bình
Mặc kệ tư tưởng bất minh
Ta không hổ thẹn lòng mình an nhiên
Khi chưa gặp được chữ duyên
Thì nên giữ vững con thuyền chiến binh
Cầm lên bởi đó thông minh
Trí tuệ buông bỏ thế tình chắn che
Nhân sinh chỉ khóc mình nghe
Nhân sinh để thấy luôn khoe nụ cười
Nhân sinh muôn nẻo đường đời
Nhân sinh kiếp sống làm người biết cho
Đường đời chẳng hết nỗi lo
Không đi thẳng được quanh co đường vòng
Không thời xe cũng bằng không
Gặp thời một tốt thành công đâu ngờ
Hãy biết tận dụng nguy cơ
Trở thành cơ hội vượt giờ khó khăn
Nghiêm khắc tôi luyện thật chăm
Kiên trì, nhẫn nại khó khăn sá gì
Vượt qua tất cả sân si
Vượt qua tất cả những gì đau thương
Vượt qua tất cả chiến trường
Vượt qua tất cả yêu thương “Nếp Nhà”
Bình an gửi đến chúng ta
Bình an đem đến tạo ra “Nếp Nhà”
Bình an nhắn gửi phương xa
Bình an sẽ đến muôn nhà yên vui
(NMC - Nếp Nhà - 12/4/2021)