Tác giả: Minh Tuấn
Mình quen ngay tự ban đầu
khi chung lối học ,bên nhau tập vần
khi trong lớp ,lúc ngoài sân
học chăm, chơi nhộn ,trong ngần tâm tư.
Tới ngày biết nhớ mùa Thu
ta tìm chốn hẹn, đặt từ thân yêu
đầu tên hai đứa ghép liều
đặt cho bến nhớ ,tình yêu ban đầu.
Đến khi đã cách xa nhau
nhớ xao chiều tím ,lạnh sầu trăng thu
mộng xưa trộn lẫn sương mù
tình em đổi bến...để Thu sắc tàn.
Nhớ thời gửi mộng mênh mang
dạ đeo nỗi nhớ ,tim hàn bóng thương
từ ngày em bỏ quên đường
lối xưa cỏ mọc ,canh trường lạnh băng.
Trải qua năm tháng thác ghềnh
tình xưa gặp lại....nghĩa đành vì quen
hỏi thăm cuộc sống sang hèn
nghĩa chồng tình,vợ thắm men đá vàng. ?
Xa xôi lời trách lời than
ngoài vui cười nói,trong ngàn tiếc thương
ừ thôi...muôn nỗi dặm đường
bể dâu mãi trải vấn vương...tình đời.
khi chung lối học ,bên nhau tập vần
khi trong lớp ,lúc ngoài sân
học chăm, chơi nhộn ,trong ngần tâm tư.
Tới ngày biết nhớ mùa Thu
ta tìm chốn hẹn, đặt từ thân yêu
đầu tên hai đứa ghép liều
đặt cho bến nhớ ,tình yêu ban đầu.
Đến khi đã cách xa nhau
nhớ xao chiều tím ,lạnh sầu trăng thu
mộng xưa trộn lẫn sương mù
tình em đổi bến...để Thu sắc tàn.
Nhớ thời gửi mộng mênh mang
dạ đeo nỗi nhớ ,tim hàn bóng thương
từ ngày em bỏ quên đường
lối xưa cỏ mọc ,canh trường lạnh băng.
Trải qua năm tháng thác ghềnh
tình xưa gặp lại....nghĩa đành vì quen
hỏi thăm cuộc sống sang hèn
nghĩa chồng tình,vợ thắm men đá vàng. ?
Xa xôi lời trách lời than
ngoài vui cười nói,trong ngàn tiếc thương
ừ thôi...muôn nỗi dặm đường
bể dâu mãi trải vấn vương...tình đời.