Mây Bay

Tác giả: Minh Tuấn

Nhớ ngày đưa tiễn xa nhau
mắt trao ánh mắt khúc sầu lưng mây
nắng thu rơi nặng vai gầy
chiều phơi muôn nỗi đắng cay khúc đời .

Người đi chân bước xa xôi
mơ dăng phía trước ,buồn trời sau lưng
thương căn nhà nhỏ đã từng
bi bô con nhỏ ,vui mừng cùng cha.

Đành cam lỗi với mẹ già
cuộc đời mấy lượt tiễn xa khúc lòng.
chiến tranh, sầu mới lắng trong
tiễn con trong cảnh tím lòng phải vui.

Riêng em cố nén bùi ngùi
nghĩa tình chồng vợ chia vui xẻ buồn.
mưa Ngâu kỳ đến còn tuôn
lệ trong nhân thế mãi buồn cảnh thưa.

Mong sao vẹn nghĩa tình xưa
câu thề son sắt như vừa trao nhau
anh như mây trắng trên đầu
nhớ khi mưa rụng , rơi cầu bến thương.

Lời trao theo khắp nẻo đường
bóng vương giấc ngủ ,canh trường nôn nao
thương em phai nhạt má đào
lẻ loi chốn nhớ ,làm sao không sầu.

Ngày đi anh nhớ thật lâu
hẹn em muôn thuở giữ câu chung tình
chờ đợi bên ánh trăng xinh
trông làn mây trắng...lặng tình nhớ anh.
Chưa phân loại
Uncategorized