Tác giả: Phuongtim
Chiều một mình ngồi nhấp chén men cay
Nghêu ngao khúc cuồng ca mùa quan tái
Nghe điên đảo hồn chừng như sống lại
Lưỡi gươm cùn vụt múa giữa cơn say .
Nghe tiếng gọi mơ hồ văng vẳng lại
Từng âm ba ray rức vọng về ...buồn !
Bóng chập chờn ảo ảnh mộng chiều sương
Mắt cháy khát một thời xưa đánh mất .
Thanh kiếm gãy ngỡ vùi sâu lòng đất
Chiều hôm nay bất chợt lại quay về
Vung đôi tay theo điệu múa say mê
Hùng khí cũ bừng lên cười ngạo nghễ .
Vung thanh kiếm quét tan hồn dâu bể
Lưỡi tuy cùn không ngọt sắt như xưa
Không đủ che đời giông bão gió mưa
Nhưng đủ chém đứt phăng hồn bệ rạc .
Đôi tay múa miệng vẫn đều khúc hát
Theo cơn say những vũ điệu loạn cuồng
Như xua đuổi nỗi chán chường hiện tại
Lưỡi gươm cùn ta múa giữa cơn say .
Nghêu ngao khúc cuồng ca mùa quan tái
Nghe điên đảo hồn chừng như sống lại
Lưỡi gươm cùn vụt múa giữa cơn say .
Nghe tiếng gọi mơ hồ văng vẳng lại
Từng âm ba ray rức vọng về ...buồn !
Bóng chập chờn ảo ảnh mộng chiều sương
Mắt cháy khát một thời xưa đánh mất .
Thanh kiếm gãy ngỡ vùi sâu lòng đất
Chiều hôm nay bất chợt lại quay về
Vung đôi tay theo điệu múa say mê
Hùng khí cũ bừng lên cười ngạo nghễ .
Vung thanh kiếm quét tan hồn dâu bể
Lưỡi tuy cùn không ngọt sắt như xưa
Không đủ che đời giông bão gió mưa
Nhưng đủ chém đứt phăng hồn bệ rạc .
Đôi tay múa miệng vẫn đều khúc hát
Theo cơn say những vũ điệu loạn cuồng
Như xua đuổi nỗi chán chường hiện tại
Lưỡi gươm cùn ta múa giữa cơn say .