Lạc Đời

Tác giả: Nguyên Hữu

LẠC ĐỜI

Lạc vào giấc ngủ cuộc đời
Mòn chân, mỏi gối thế thời điêu linh
Ai thương ai những vôi tình
Ngàn sông chẳng vượt nổi hình trên sông
Khua tay phá vỡ mầu hồng
Trăng sầu lẻ bóng non lòng tương tư
Vỡ đôi hai mắt thực hư
Hồn hoang bóng dại bây chừ ngác ngơ
Buồn môi cắn nửa vần thơ
Vỡ tan cái nắng đang chờ mùa giao
Vài người xuôi ngược, ra vào
Bước chân nhẹ mấy cũng gào gót kêu
Chạnh bông hoa nở rao yêu
Tìm đâu ong bướm sớm chiều thở ra
Câu thơ đượm ái thoảng qua
Dư thừa lỡ lạc đêm lào trăng suông
Màn tình lả lướt rèm buông
Một cơn mưa xả sã suồng tình son
Kiếp đời dài nữa chứ còn
Lang thang lạc bước héo hon cuộc đời
Ai theo không kịp ai ơi
Buộc đời nhau lại nào rơi lại đường
Đêm buồn lãng tử phong sương
Thương trời, thương đất và thương loài người
Đằm trong giấc ngủ cuộc đời
À ơi mơ vẹn cụ cười cho nhau...

19-05-2016
Nguyên Hữu
Chưa phân loại
Uncategorized