Tác giả: TamMuội
Khúc Oán Não Nề
Ngọn vi vút trút bầu đen tầm tã
Lạnh khuê phòng buồn bã khóe mắt rơi
Cơn mộng mị tả tơi giăng khắp ngả
Có lẽ nào anh đã biến ma trơi
Hoá công phẫn rối bời treo đầy rẫy
Kín mít đầu động khuấy chuỗi đắng cay
Để goá phụ từ nay như trang giấy
Mãi vật vờ ngọ nguậy kiếp lá lay
Mưa cứ đổ gió bay cho tan nát
Tấm thân trầy bụi cát lộng quan san
Tuyết hãy dội lan tràn tê buốt xát
Vỗ sóng đùn tấp dạt chiếc thuyền nan
Ôi Nguyệt Lão! Lệ chan dầm gối tẻ
Sao đoạn đành nỡ rẽ thuý chia uyên
Vọng bi oán phỉ nguyền câu giày xé
Vỡ mộng thời lặng lẽ xót xa duyên
Đêm văng vẳng truân chuyên trùm tâm khảm
Thán côn trùng ảm đạm khảy thâu canh
Nỗi chất ngất chòng chành bao khung xám
Huyễn chập chờn cố bám lấy hồn anh
Vướng nghịch cảnh giới ranh đà ngăn cách
Ngưỡng âm dương oán trách khúc đoạn trường
Để ngày tháng nhớ thương chùng tím mạch
Lỗi hẹn thề thiết thạch đẫm huyết hương
Dòng ngang trái vô thường ai thấu được
Mãi miên man đặt bước dẫu muộn sầu
Em gắng gượng mặc dầu đường phía trước
Ngập bão lòng xuôi ngược ải bể dâu
Yến lẻ bạn cau trầu phơi đôi mảnh
Nụ héo tàn rụng nhánh võ vàng queo
Đơn đối bóng bọt bèo mang hiu quạnh
Đò một chèo hẻo lánh cõi cheo veo
Tình lỡ dở gieo neo hờn má phấn
Nợ trăm năm lận đận chốn dương trần
Miền khắc khoải bần thần hàng châu ngấn
Nghiệp ta bà số tận luống bất nhân
Mình yêu hỡi! Tia dần loang ánh phủ
Gà gáy đưa ủ rũ đoá hoa hồng
Đàn phím lạc bập bồng thôi tự nhủ
Ru biển đời giấc ngủ giữa mênh mông.
March 1, 2019
Tam Muội
Ngọn vi vút trút bầu đen tầm tã
Lạnh khuê phòng buồn bã khóe mắt rơi
Cơn mộng mị tả tơi giăng khắp ngả
Có lẽ nào anh đã biến ma trơi
Hoá công phẫn rối bời treo đầy rẫy
Kín mít đầu động khuấy chuỗi đắng cay
Để goá phụ từ nay như trang giấy
Mãi vật vờ ngọ nguậy kiếp lá lay
Mưa cứ đổ gió bay cho tan nát
Tấm thân trầy bụi cát lộng quan san
Tuyết hãy dội lan tràn tê buốt xát
Vỗ sóng đùn tấp dạt chiếc thuyền nan
Ôi Nguyệt Lão! Lệ chan dầm gối tẻ
Sao đoạn đành nỡ rẽ thuý chia uyên
Vọng bi oán phỉ nguyền câu giày xé
Vỡ mộng thời lặng lẽ xót xa duyên
Đêm văng vẳng truân chuyên trùm tâm khảm
Thán côn trùng ảm đạm khảy thâu canh
Nỗi chất ngất chòng chành bao khung xám
Huyễn chập chờn cố bám lấy hồn anh
Vướng nghịch cảnh giới ranh đà ngăn cách
Ngưỡng âm dương oán trách khúc đoạn trường
Để ngày tháng nhớ thương chùng tím mạch
Lỗi hẹn thề thiết thạch đẫm huyết hương
Dòng ngang trái vô thường ai thấu được
Mãi miên man đặt bước dẫu muộn sầu
Em gắng gượng mặc dầu đường phía trước
Ngập bão lòng xuôi ngược ải bể dâu
Yến lẻ bạn cau trầu phơi đôi mảnh
Nụ héo tàn rụng nhánh võ vàng queo
Đơn đối bóng bọt bèo mang hiu quạnh
Đò một chèo hẻo lánh cõi cheo veo
Tình lỡ dở gieo neo hờn má phấn
Nợ trăm năm lận đận chốn dương trần
Miền khắc khoải bần thần hàng châu ngấn
Nghiệp ta bà số tận luống bất nhân
Mình yêu hỡi! Tia dần loang ánh phủ
Gà gáy đưa ủ rũ đoá hoa hồng
Đàn phím lạc bập bồng thôi tự nhủ
Ru biển đời giấc ngủ giữa mênh mông.
March 1, 2019
Tam Muội