Tác giả: Vũ Lạc Hi
Mùa đông sang bầu không khí lạnh nhạt
Chìu đã tàn nắng hạt dần dần tan
Làng khói trắng là bạn kẽ lang thang
Khi ta buồn 1 hơi tan phiền não
Khói huyền ảo tựa hoà vào không gian
Màng đêm đến cùng cái lạnh cô đơn
Cũng nhờ mày làm ấm trái tim này
Khói ơi ta vẫn biết mày đọc hại
Nhưng khi ta buồn vì người con gái
Đồng đô la đưa người đi xa mãi
Khi ta buồn với cuộc sống hiện tại
Nhà ta nghèo nào dám nói iu ai
Khi ta buồn suy nghĩ về tương lai
Quá khứ kia ước 1 lần trở lại
Bao suy tư đó biết đúng hay sai
Khói độc hại sẽ cuốn bay tất cã
Chìu đã tàn nắng hạt dần dần tan
Làng khói trắng là bạn kẽ lang thang
Khi ta buồn 1 hơi tan phiền não
Khói huyền ảo tựa hoà vào không gian
Màng đêm đến cùng cái lạnh cô đơn
Cũng nhờ mày làm ấm trái tim này
Khói ơi ta vẫn biết mày đọc hại
Nhưng khi ta buồn vì người con gái
Đồng đô la đưa người đi xa mãi
Khi ta buồn với cuộc sống hiện tại
Nhà ta nghèo nào dám nói iu ai
Khi ta buồn suy nghĩ về tương lai
Quá khứ kia ước 1 lần trở lại
Bao suy tư đó biết đúng hay sai
Khói độc hại sẽ cuốn bay tất cã