Tác giả: Viễn Phương
Hoàng Hôn Tháng Bảy
(Gửi người tình thơ)
Trời đất nghiêng xiêu vạt nắng tàn
Ru hồn trôi nổi bước thênh thang
Âm vang điệp khúc sầu đơn vắng
Nuối tiếc ngày xưa đến muộn màng
Bến đỗ yêu thương bóng xế tà
Thuyền tình rong ruổi trốn phong ba
Lòng sông dậy sóng xô dào dạt
Ươn ướt bờ môi chút mặn mà
Nghe gió vi vu ngỡ tiếng nàng
Tay vừa rộng mở đón tình sang
Chợt như bừng tỉnh cơn mơ mộng
Lãng đãng trên vai chiếc lá vàng
Nỗi nhớ tình thơ chẳng đổi dời
Buồn buồn đọng lắng cứ đầy vơi
Hoàng hôn tháng bảy về tim tím
Lặng lẽ mưa ngâu trút xuống đời
Viễn Phương
(Gửi người tình thơ)
Trời đất nghiêng xiêu vạt nắng tàn
Ru hồn trôi nổi bước thênh thang
Âm vang điệp khúc sầu đơn vắng
Nuối tiếc ngày xưa đến muộn màng
Bến đỗ yêu thương bóng xế tà
Thuyền tình rong ruổi trốn phong ba
Lòng sông dậy sóng xô dào dạt
Ươn ướt bờ môi chút mặn mà
Nghe gió vi vu ngỡ tiếng nàng
Tay vừa rộng mở đón tình sang
Chợt như bừng tỉnh cơn mơ mộng
Lãng đãng trên vai chiếc lá vàng
Nỗi nhớ tình thơ chẳng đổi dời
Buồn buồn đọng lắng cứ đầy vơi
Hoàng hôn tháng bảy về tim tím
Lặng lẽ mưa ngâu trút xuống đời
Viễn Phương