Tác giả: Nguyễn Nhựt Hùng
Tháng Chín giờ như một trang giấy nháp
những bông hoa cúc chết quá nhanh trong ánh sáng
tôi đánh vần với màu sắc bị bôi xóa
i-m-l-ặ-n-g-c-ơ-n-đ-a-u-k-i-m-l-o-ạ-i
buổi chiều và lồng ngực mặt trời không còn đập
ô cửa làn da nhợt nhạt khép lại tôi bằng chớp mắt dài
Bóng tối của tôi, mùi khét từ đám cháy cũ, những con chim kí họa bay lên
giấc mơ không xương sống đậu trên phảng gỗ
gương mặt bong ra đầy vết ố
ngón chân bật máu, tiếng khóc của đứa trẻ, cái cây mất màu
Tháng Chín giờ như một quả táo thối
mùa Thu mất giọng nói không thể hát một tình khúc buồn
máu di chuyển quá nhanh, trong vết thương của cái bóng
tôi làm vết thủng trên chiếc lá
rơi xuống trong thời tiết buồn rầu
những bông hoa cúc chỉ biết nhìn trân trối
Nơi của tôi, những ngón tay rách nát
đêm trong chăn nằm ôm hoa cúc chết
mỗi giấc mơ một ngày cũ quay về…
Nguyễn Nhựt Hùng_25.09.2013
những bông hoa cúc chết quá nhanh trong ánh sáng
tôi đánh vần với màu sắc bị bôi xóa
i-m-l-ặ-n-g-c-ơ-n-đ-a-u-k-i-m-l-o-ạ-i
buổi chiều và lồng ngực mặt trời không còn đập
ô cửa làn da nhợt nhạt khép lại tôi bằng chớp mắt dài
Bóng tối của tôi, mùi khét từ đám cháy cũ, những con chim kí họa bay lên
giấc mơ không xương sống đậu trên phảng gỗ
gương mặt bong ra đầy vết ố
ngón chân bật máu, tiếng khóc của đứa trẻ, cái cây mất màu
Tháng Chín giờ như một quả táo thối
mùa Thu mất giọng nói không thể hát một tình khúc buồn
máu di chuyển quá nhanh, trong vết thương của cái bóng
tôi làm vết thủng trên chiếc lá
rơi xuống trong thời tiết buồn rầu
những bông hoa cúc chỉ biết nhìn trân trối
Nơi của tôi, những ngón tay rách nát
đêm trong chăn nằm ôm hoa cúc chết
mỗi giấc mơ một ngày cũ quay về…
Nguyễn Nhựt Hùng_25.09.2013