Tác giả: Minh Long
EM lầm lũi đi trong chiều sương gió
Nước mắt ngà từng giọt trải hướng đi
Em nghẹn ngào than nhỏ :" Chẳng còn gì "
Khi trinh tiết bán cho người khách lạ
Ba EM bịnh từ ngày thân được thả
Cải tạo hoài bởi chức Ngụy ngày xưa
MẸ của EM buôn bán dưới nắng mưa
Đang Cô Giáo bị đuổi hồi ... giải phóng ???
EM và bạn , khóc hờn trong tuổi mộng
Rời nhà trường , moi rác kiếm nhựa , chai
Tủi hổ gì , khi cơn đói kéo dài
Ai cũng vậy , bao triệu người than thở
Nhà EM đó , EM đâu còn được ở
Bị đuổi đi Kinh Tế Mới xa xôi
Nước mắt ngà chảy mãi chẳng ngừng thôi
MẸ chống đỡ trên bàn tay xinh đẹp
Bao năm sống nơi khô cằn sắt thép
MẸ trở về nơi thành thị thân yêu
Để nuôi BA trong năm tháng về chiều
Đang tù tội bởi danh từ rất lạ
BA được thả với thân hình tàn tạ
Sau những ngày nhuốm bịnh chốn rừng sâu
Cả nhà vui mà nước mắt chảy mau
Mừng sum hợp , bao năm dài xa vắng
Nhưng từ đó bịnh BA ngày thêm nặng
MẸ khóc hoài , lo không xuể bàn tay
EM giúp thêm từ đống rác mỗi ngày
Nhưng vẫn đói , như triệu người đang đói
Mấy bữa trước BA trở mình hấp hối
Nhà hết tiền MẸ lại bịnh nằm yên
EM quýnh lên chạy đôn đáo mượn tiền
Ai cũng đói , lấy đâu mà cho mượn
EM đành bán những gì người mua muốn
Chữ trinh kia trao đổi tấm đô la
Cầm trong tay mà mước mắt nhạt nhòa
Đời con gái từ nay tàn mơ mộmg ...
Minh Long
Nước mắt ngà từng giọt trải hướng đi
Em nghẹn ngào than nhỏ :" Chẳng còn gì "
Khi trinh tiết bán cho người khách lạ
Ba EM bịnh từ ngày thân được thả
Cải tạo hoài bởi chức Ngụy ngày xưa
MẸ của EM buôn bán dưới nắng mưa
Đang Cô Giáo bị đuổi hồi ... giải phóng ???
EM và bạn , khóc hờn trong tuổi mộng
Rời nhà trường , moi rác kiếm nhựa , chai
Tủi hổ gì , khi cơn đói kéo dài
Ai cũng vậy , bao triệu người than thở
Nhà EM đó , EM đâu còn được ở
Bị đuổi đi Kinh Tế Mới xa xôi
Nước mắt ngà chảy mãi chẳng ngừng thôi
MẸ chống đỡ trên bàn tay xinh đẹp
Bao năm sống nơi khô cằn sắt thép
MẸ trở về nơi thành thị thân yêu
Để nuôi BA trong năm tháng về chiều
Đang tù tội bởi danh từ rất lạ
BA được thả với thân hình tàn tạ
Sau những ngày nhuốm bịnh chốn rừng sâu
Cả nhà vui mà nước mắt chảy mau
Mừng sum hợp , bao năm dài xa vắng
Nhưng từ đó bịnh BA ngày thêm nặng
MẸ khóc hoài , lo không xuể bàn tay
EM giúp thêm từ đống rác mỗi ngày
Nhưng vẫn đói , như triệu người đang đói
Mấy bữa trước BA trở mình hấp hối
Nhà hết tiền MẸ lại bịnh nằm yên
EM quýnh lên chạy đôn đáo mượn tiền
Ai cũng đói , lấy đâu mà cho mượn
EM đành bán những gì người mua muốn
Chữ trinh kia trao đổi tấm đô la
Cầm trong tay mà mước mắt nhạt nhòa
Đời con gái từ nay tàn mơ mộmg ...
Minh Long