Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Dưới Canh Thâu
Khuya nay thao thức ngắm trăng trơ
Vương vấn tràn loang phả vật vờ
Thấy bóng con thuyền xuôi sóng nước
Lững lờ nhấp nhố chẳng đâu bờ…
Ta lặng ngồi đây nghe gió đưa
Nhìn cây rũ nhánh cận bên nhà
Từng hồi phe phẩy vờn hai phía
Rỉ rả âm buồn nhẹ lướt qua
Hỡi cây! Ngươi đứng đó chờ ai
Mà suốt thời gian chuỗi tháng ngày
Lúc hứng mưa dầm, khi nắng đổ
Để rồi thỉnh thoảng… lá vàng bay
Còn ta! Có phải lạc mênh mông
Khuất tận xa xăm một ánh hồng
Bởi khối mịt mờ giăng bủa khắp
Nên từ sâu thẳm mãi bâng khuâng!
Lại kia! Non nỉ dưới thềm rêu
The thé dế kêu khoảnh khắc nhiều
Bỗng chợt nín khe im trọn tiếng
Tợ thầm kết đọng nỗi đăm chiêu…
Cũng vẫn bao nhiêu điệp khúc sầu
Khiến niềm trăn trở dưới canh thâu
Đã mang da diết bầu tâm sự
Lại phải từng cơn ửng tím màu…
Tình ơi! Tĩnh mịch cuốn đêm đen
Thấp thoáng xa xa mấy hạt đèn
Chút loé chút mờ như đợi tắt
Tái tê chầm chậm chảy về tim…
5/5/2019
Nguyễn Thành Sáng
Khuya nay thao thức ngắm trăng trơ
Vương vấn tràn loang phả vật vờ
Thấy bóng con thuyền xuôi sóng nước
Lững lờ nhấp nhố chẳng đâu bờ…
Ta lặng ngồi đây nghe gió đưa
Nhìn cây rũ nhánh cận bên nhà
Từng hồi phe phẩy vờn hai phía
Rỉ rả âm buồn nhẹ lướt qua
Hỡi cây! Ngươi đứng đó chờ ai
Mà suốt thời gian chuỗi tháng ngày
Lúc hứng mưa dầm, khi nắng đổ
Để rồi thỉnh thoảng… lá vàng bay
Còn ta! Có phải lạc mênh mông
Khuất tận xa xăm một ánh hồng
Bởi khối mịt mờ giăng bủa khắp
Nên từ sâu thẳm mãi bâng khuâng!
Lại kia! Non nỉ dưới thềm rêu
The thé dế kêu khoảnh khắc nhiều
Bỗng chợt nín khe im trọn tiếng
Tợ thầm kết đọng nỗi đăm chiêu…
Cũng vẫn bao nhiêu điệp khúc sầu
Khiến niềm trăn trở dưới canh thâu
Đã mang da diết bầu tâm sự
Lại phải từng cơn ửng tím màu…
Tình ơi! Tĩnh mịch cuốn đêm đen
Thấp thoáng xa xa mấy hạt đèn
Chút loé chút mờ như đợi tắt
Tái tê chầm chậm chảy về tim…
5/5/2019
Nguyễn Thành Sáng