Đau Và Nhơ.

Tác giả: Nhất Lang Nguyễn Thành Sáng

ĐAU VÀ NHỚ

Tôi ở nhà cao, sát mặt đường
Nhưng nào ai biết lắm màn sương
Đêm đêm giăng phủ bầu cô tịch
Một cõi không gian chỉ lạnh buồn...

Có những chiều tà lặng ngắm anh
Ngồi xe gắn máy rịch cà tang
Ung dung, thanh thản rồ ga nhẹ
Sát cạnh sau lưng một ảnh vàng

Tôi thấy lòng tôi nỗi nhói đau
Nhớ ngày xưa ấy phụ tình nhau
Chê anh học ít thêm nghèo nữa
Đành phải lần tay khép cổng vào

Từ đó anh đi đường của anh
Tôi vòng ngõ khác kiếm đường tôi
Công viên, bãi cát, nơi hò hẹn…
Tất cả gom chung trả lại trời

Cứ ngỡ cao sang với bạc tiền
Là thuyền chở đến bến mơ duyên
Nào hay chỉ đẹp màu tranh vẽ
Treo giữa tường đen, cửa khoá xiềng

Xa rồi thuở mộng thắm tình ai
Dưới dãy thênh thang duỗi bóng dài
Bát ngát đồng xanh hương lúa mạ
Hồn yêu dào dạt ngất ngây say

Chẳng còn thấy nữa nét suy tư
Sợ ráng hoàng hôn ánh vật vờ
Lặng lẽ âm thầm anh cố gắng
Mong tìm cho được "những vần thơ"

Để tặng cho em ấm cõi lòng
Vui cùng đò vắng đợi qua sông
Giờ đây nặng trĩu bầu tâm sự
Kẻ phụ hàn vi có tấm chồng.


4/12/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

_________________________
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."
Chưa phân loại
Uncategorized