Cuộc Tình Không Đoạn Kết

Tác giả: TamMuội

Cuộc Tình Không Đoạn Kết

Chiều sương lạnh bến sông xưa quạnh vắng
Nước lững lờ mây lẳng lặng dòng trôi
Thán chim cuốc từng hồi nghe mặn đắng
Em thẫn thờ dưới rặng liễu đơn côi

Đời ngang trái nên đôi mình dang dở
Để con đò nức nở trước mù giăng
Xa ánh tỏ chị Hằng buông nhung nhớ
Anh đi rồi trăn trở đọng giá băng

Anh có cảm ánh trăng giờ nhợt nhạt
Đám lục bình xuôi giạt giữa lênh đênh
Lối vào mộng bồng bềnh trong bát ngát
Gió đông luồn man mát chuỗi buồn tênh

Chân thất thểu chênh vênh đường qua suối
Chạnh nỗi niềm những buổi đón đưa nhau
Chiếc cầu nhỏ cũng dàu dàu tiếc nuối
Bởi bóng hình rong ruổi khiến lệ đau

Nét nguệch ngoạc bạc màu vì nước mắt
Lời Mẹ Cha ép bắt phải lấy chồng
Phận hiếu nữ dẫu không theo sắp đặt
Nhưng cuộc đời khe khắt mãi cùm gông

Bầu u tịch bỗng giông từ đâu đến
Sấm sét đùn đang nện xuống trần gian
Như giày xéo tâm can bờ hổn hển
Sóng dập dềnh ngọn nến lịm miên man

Đành lỗi hẹn cung đàn im phím lạc
Tiết xuân về ngơ ngác lá vẫn rơi
Thuyền năm ấy ra khơi vào biển bạc
Dẫu xót lòng cũng thác đổ tình lơi.

February 24, 2019
Tam Muội
Chưa phân loại
Uncategorized