Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Tôi trở về con đường nhỏ ngày xưa
Bàn chân đất, lấm lem thời thơ trẻ
Vẫn tên xóm, tên làng xưa, tên xã
Vẫn hàng cây ru gió hát bốn mùa
Những hàng cây che ngày nắng, che mưa
Che mái tóc tuổi thơ vàng hoe nắng
Che gió lạnh mùa đông, che những ngày bão táp
Che nỗi buồn vô cớ thuở xa xưa
Ôi con đường ngập nước những cơn mưa
Bong bóng nổi bồng bềnh, cầu vòng long lanh sáng
Con thuyền giấy, chòng chành quay bốn hướng
Mưa ướt chìm theo dòng nước trôi đi
Ngày nắng về chơi đánh đáo, chơi bi
Đêm trăng sáng, chơi trốn tìm, nhảy múa
Những kỷ niệm ngày xưa còn nguyên đó
Nay tôi về mà cứ ngỡ đang mơ
Con đường thân thương năm tháng tuổi thơ
Cũng có thể là con đường mà bàn chân tôi đi qua nhiều nhất
Thế giới rộng bao la, nhiều con đường đẹp lắm
Nhưng đẹp nhất vẫn là con đường ngày xưa chân đất
Có cô bé cười như nắng cạnh nhà tôi…
Bàn chân đất, lấm lem thời thơ trẻ
Vẫn tên xóm, tên làng xưa, tên xã
Vẫn hàng cây ru gió hát bốn mùa
Những hàng cây che ngày nắng, che mưa
Che mái tóc tuổi thơ vàng hoe nắng
Che gió lạnh mùa đông, che những ngày bão táp
Che nỗi buồn vô cớ thuở xa xưa
Ôi con đường ngập nước những cơn mưa
Bong bóng nổi bồng bềnh, cầu vòng long lanh sáng
Con thuyền giấy, chòng chành quay bốn hướng
Mưa ướt chìm theo dòng nước trôi đi
Ngày nắng về chơi đánh đáo, chơi bi
Đêm trăng sáng, chơi trốn tìm, nhảy múa
Những kỷ niệm ngày xưa còn nguyên đó
Nay tôi về mà cứ ngỡ đang mơ
Con đường thân thương năm tháng tuổi thơ
Cũng có thể là con đường mà bàn chân tôi đi qua nhiều nhất
Thế giới rộng bao la, nhiều con đường đẹp lắm
Nhưng đẹp nhất vẫn là con đường ngày xưa chân đất
Có cô bé cười như nắng cạnh nhà tôi…