Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Chở em đi dạo trên đồi
Mùa xuân đẹp quá bồi hồi ngẩn ngơ
Không dưng mây xám mịt mờ
Trời đang nắng bỗng đổ mưa nhạt nhoà
Nhớ về một khúc tình ca
Vòng xe trêu cợt dài ra nẻo về
Hỏi thầm có phải cơn mê
Áo che chẳng hết tứ bề ướt mem
Vòng xe càng lúc chậm thêm
Tay anh ủ ấp tay em ấm dần
Trời mưa vào lễ Tình nhân
Mắt môi nhoè nhoẹt bâng khuâng ngập lòng
Xe đạp chạy chậm từng vòng
Anh cười hỏi nhỏ: Lạnh không...cô nàng?
Nói không mà dạ ngổn ngang
Áo em mỏng dính lệ tràn ướt mi
Thì thầm anh bảo: Nín đi!
Vòng xe cuống quýt…Thôi thì anh xin!
Hai dòng nước mắt long lanh
Má hồng ửng đỏ cho anh thẫn thờ
Mưa chi từ sớm đến trưa
Lâm râm em nguyện:Tạnh mưa đi hè!
Hai đứa chung một chiếc xe
Trời mưa ướt áo... nhớ nghe... suốt đời!
Mùa xuân đẹp quá bồi hồi ngẩn ngơ
Không dưng mây xám mịt mờ
Trời đang nắng bỗng đổ mưa nhạt nhoà
Nhớ về một khúc tình ca
Vòng xe trêu cợt dài ra nẻo về
Hỏi thầm có phải cơn mê
Áo che chẳng hết tứ bề ướt mem
Vòng xe càng lúc chậm thêm
Tay anh ủ ấp tay em ấm dần
Trời mưa vào lễ Tình nhân
Mắt môi nhoè nhoẹt bâng khuâng ngập lòng
Xe đạp chạy chậm từng vòng
Anh cười hỏi nhỏ: Lạnh không...cô nàng?
Nói không mà dạ ngổn ngang
Áo em mỏng dính lệ tràn ướt mi
Thì thầm anh bảo: Nín đi!
Vòng xe cuống quýt…Thôi thì anh xin!
Hai dòng nước mắt long lanh
Má hồng ửng đỏ cho anh thẫn thờ
Mưa chi từ sớm đến trưa
Lâm râm em nguyện:Tạnh mưa đi hè!
Hai đứa chung một chiếc xe
Trời mưa ướt áo... nhớ nghe... suốt đời!