Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Chút Nữa Thôi
Chút nữa thôi, bình tâm nghĩ kỹ
Đừng mau quên dầu chỉ một lần
Thì nay đâu phải ngỡ ngàng
Ngẫm ra cớ sự, phũ phàng ở Ta...
Chút nữa thôi, chỉ là chuyện nhỏ
Nghĩa lý gì lá cỏ bờ mương
Hãy nhìn bao quát mảnh vườn
Nụ xanh biêng biếc, cành vươn vượt đều
Chút nữa thôi, đừng xiêu xiêu ngã
Thấy cạnh lề ngọn gió lùa cây
Ngỡ rằng một ánh trăng đầy
Làm sao đầy được khi mây chập chờn!
Chút nữa thôi, cây đờn tạm cất
Đừng vội vàng đập nát lúc nư
Cái gì cũng phải từ từ
Thì đâu đến nỗi bây chừ mãi đau
Chút nữa thôi, chiếc cầu khoan bước
Hãy ráng chờ con nước sáng mai
Kéo ròng khô ráo mặt cây
Thì đâu trượt té, khiến ngây nhất thời...
Chẳng chút nữa để rồi nối tiếc
Hối hận lòng, da diết cầm canh
Trọn đời vẫn cứ rung rinh
Vấn vương, nhức nhói do mình tự châm
Nhiều lắm buổi âm thầm, lặng lẽ
Nhớ ngọt ngào thỏ thẻ bên tai
Nhớ lo sợ muỗi đốt Ai
Mí mùng lẹ đắp chân nầy cho anh...
12/10/2019
Nguyễn Thành Sáng
Chút nữa thôi, bình tâm nghĩ kỹ
Đừng mau quên dầu chỉ một lần
Thì nay đâu phải ngỡ ngàng
Ngẫm ra cớ sự, phũ phàng ở Ta...
Chút nữa thôi, chỉ là chuyện nhỏ
Nghĩa lý gì lá cỏ bờ mương
Hãy nhìn bao quát mảnh vườn
Nụ xanh biêng biếc, cành vươn vượt đều
Chút nữa thôi, đừng xiêu xiêu ngã
Thấy cạnh lề ngọn gió lùa cây
Ngỡ rằng một ánh trăng đầy
Làm sao đầy được khi mây chập chờn!
Chút nữa thôi, cây đờn tạm cất
Đừng vội vàng đập nát lúc nư
Cái gì cũng phải từ từ
Thì đâu đến nỗi bây chừ mãi đau
Chút nữa thôi, chiếc cầu khoan bước
Hãy ráng chờ con nước sáng mai
Kéo ròng khô ráo mặt cây
Thì đâu trượt té, khiến ngây nhất thời...
Chẳng chút nữa để rồi nối tiếc
Hối hận lòng, da diết cầm canh
Trọn đời vẫn cứ rung rinh
Vấn vương, nhức nhói do mình tự châm
Nhiều lắm buổi âm thầm, lặng lẽ
Nhớ ngọt ngào thỏ thẻ bên tai
Nhớ lo sợ muỗi đốt Ai
Mí mùng lẹ đắp chân nầy cho anh...
12/10/2019
Nguyễn Thành Sáng